Biệt thự Vũ thị.
Trần Minh Tường tay chân luống cuống chạy vội trên cầu thang, đến trước cửa phòng của Vũ Ngọc Nhi, cậu liền dừng lại, cố gắng hít thở một chút. Minh Tường chỉnh lại trang phục của mình, tâm trạng bất an mà gõ nhẹ cửa phòng.
- Tiểu thư, bên phía gia tộc vừa gửi tốc tin, chú của người sắp không qua khỏi rồi!
Minh Tường định giơ tay gõ tiếp thì cửa phòng đã mở ra, Ngọc Nhi với bộ đồ ngủ đứng ngay cửa, vẻ mặt hoảng hốt vô cùng.
- Còn đứng đó làm gì, cậu chạy xuống chuẩn bị xe đi chứ!
Nghe lời Ngọc Nhi, Minh Tường vội chạy xuống gara nhanh chóng lái vội chiếc xe Rolls - Royce Sweptail ra. Vừa chạy đến trước cửa biệt thự thì Ngọc Nhi đã đứng đó, cô liền chạy xuống cầu thang, mở cửa rồi nhanh chóng ngồi vào. Minh Tường nhấn ga, chiếc xe lao vυ"t khỏi cổng lớn.
Ngồi trên xe, Ngọc Nhi chẳng nói điều gì, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như cũ nhưng hai bàn tay cô nàng vô thức siết chặt vào nhau, mặt trắng bệch cắt chẳng có chút giọt máu. Minh Tường nhìn thấy điều đó cũng chỉ biết im lặng.
Chú của Ngọc Nhi tên là Vũ Thanh - người đã cưu mang và dạy dỗ cô trong những năm tháng khốn khổ nhất. Trong gia tộc chỉ có một mình người chú này là thật lòng đối xử với Ngọc Nhi mà thôi. Nhớ năm đó, người chú này thay cha cô cai quản tập đoàn Vũ thị khi người thừa kế là Ngọc Nhi còn quá nhỏ. Giờ đây ông ấy gặp chuyện chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-rung-roi-/3431810/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.