Dưới sự giúp đỡ của Ôn Nhiễm, rất nhanh Cửu Ái đã có quyền lực của chính mình, một vài cổ đông dù bất mãn cũng không thể phản đối. Chưa đến nửa tháng, tập đoàn Lục thị cũng đã đổi tên thành tập đoàn Ái Tâm.
Cửu Ái đang bàn chuyện làm ăn với đối tác, cảm thấy có chút đau đầu, liền hướng người đàn ông đối diện nói: “Xin lỗi Tiêu tổng, tôi vào nhà vệ sinh một lát.”
Cửu Ái định ngồi trong nhà vệ sinh một lát, chờ đầu bớt đau rồi sẽ quay lại bàn, bỗng bên ngoài có hai người tiến vào, tiếng nước chảy cùng với tiếng trò chuyện vang lên.
Một người nói: “Cái cô Cửu Ái gì đó cũng thật đáng sợ, nghe nói cô ta được Lục tổng nhận nuôi mười mấy năm, thế mà giờ thì... đúng là nuôi ong tay áo.”
Tiếng một người khác trả lời: “Đúng vậy, không biết chừng Lục tổng đổ bệnh là do cô ta làm hại rồi ép Lục Thanh Tâm rời đi để một mình độc chiếm công ty cũng nên. Phải rồi, nói đến Lục Thanh Tâm mới nhớ, nghe nói hôn lễ của hai nhà Lục gia và Thẩm gia vẫn chưa bị hủy bỏ, cô có biết tại sao không?”
“Tôi thấy Thẩm thiếu yêu Lục Thanh Tâm như vậy, chắc có cách để cô ấy trở về chăng, nếu không thì cũng đâu thể cưới Cửu Ái được, cô ta đến giờ còn mang họ Cửu.” Tiếng nước chảy dừng lại, tiếng nói cũng xa dần. Cửu Ái vẫn ngồi bất động. Toàn bộ những lời vừa rồi đều bay vào tai không sót từ nào.
Ôn Nhiễm bàn thêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-roi-nuoc-chay/2177667/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.