🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Cuối tuần không phải đi làm nhưng Cửu Ái cảm thấy không khí quá ngột ngạt khó thở, liền đến bờ sông đi dạo, đi mỏi chân lại ngồi trên cỏ ngẩn người, đến tận khi ánh chiều tà le lói sắp tắt cũng không buồn đứng dậy.



Ba, mẹ! Hai tiếng gọi thiêng liêng này cô đã dùng để gọi ba mẹ của Lục Thanh Tâm hơn mười mấy năm nay, cho dù họ đối với cô không tốt, nhưng đối với cô vẫn là có ơn dưỡng dục. Cô luôn tự nhủ với lòng, người bất nghĩa nhưng ta không thể bất nhân. Vậy mà...



Nếu như những lời Ôn Hình nói là sự thật, thì cô nhất định phải đòi lại công bằng cho ba, mẹ.



Cửu Ái ngẩng đầu nhìn lên trên cao, kí ức chậm rãi quay về nhiều năm trước, từng có người nói với cô rằng: Nếu không muốn bị người khác coi thường thì phải trở thành người có thể coi thường người khác.



Lời nói ấy cô vẫn khắc sâu trong tim nhưng chưa từng thực hiện. Cửu Ái cười buồn bã, Thẩm Ngôn Quân, bây giờ tôi sẽ trở thành người như vậy, anh liệu có vui không?



Cửu Ái tìm đến địa chỉ trên tấm danh thiếp mà Ôn Hình đã đưa, bấm chuông. Rất nhanh có người mở cửa.



Ôn Hình nhìn thấy người đến là Cửu Ái cũng không hề ngạc nhiên: “Là cháu đấy à, mau vào nhà ngồi đi.”



Cửu Ái đưa mắt quan sát bày trí ngôi nhà, phát hiện chỉ không có người nào khác, không biết là Ôn Hình ở một mình hay người đó đã đi ra ngoài nhưng dù sao không có người

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-roi-nuoc-chay/2177663/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.