Chỉ là vị trí Tô Hinh Nhi ngồi, chỉ nhìn thấy bóng dáng Tô Nhược Vân, ở trong đầu cô ta, đang suy đoán người phụ nữ này rốt cuộc có dáng vẻ gì? Nhìn dáng bóng lưng cũng không tệ.
Đang lúc hai người Nghiêm Dĩ Bạch và Tô Nhược Vân ăn cơm, di động của Nghiêm Dĩ Bạch đột nhiên vang lên, là người trong công ty gọi tới.
Sau khi nghe điện thoại xong, lông mày Nghiêm Dĩ Bạch lập tức nheo lại nặng nề.
"Không phải buổi sáng tôi đã sắp xếp chuyện này xong xuôi rồi sao? Sao các người lại thế này? Chút việc này cũng không xử lý xong?"
Nhìn sắc mặt Nghiêm Dĩ Bạch càng ngày càng âm trầm, Tô Nhược Vân biết trong công ty chắc chắn là có chuyện gì.
"Nếu không anh về công ty xem đi."
Chờ sau khi Nghiêm Dĩ Bạch tắt điện thoại, Tô Nhược Vân chủ động nói.
Nghiêm Dĩ Bạch có chút khó xử, nhưng tựa như việc trong công ty cần anh phải quay về xử lý một chút.
"Em có thể ở đây chờ anh trong chốc lát không? Rất nhanh anh sẽ quay lại, hành trình buổi chiều không thay đổi, chỉ là muộn một chút."
Nghiêm Dĩ Bạch dùng giọng áy náy nói.
Tô Nhược Vân hơi hơi mỉm cười nói: "Tôi không sao, anh xử lý tốt việc của mình trước đi."
Nghiêm Dĩ Bạch gật đầu, vì tranh thủ thời gian, anh cầm lấy áo khoác vội vàng ra khỏi đây.
Chờ đến lúc anh đi khỏi, Tô Hinh Nhi ngồi ở cách đó không xa hơi hơi nheo đôi mắt lại, cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-yeu-em-lai-dau-den-vay/2649893/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.