Lam Linh không biết rằng Thanh Vũ ở dưới văn phòng viết bản kiểm điểm còn nghĩ đến chuyện cô bị làm sao. (Cho chừa cái tội)
Anh mang bản kiểm điểm lên đưa cho cô Hương tình cờ gặp ngay Lam Linh ở cầu thang. Cô ngơ ngác vì trùng hợp gặp anh.
“Cô Hương gọi vào lớp kìa.”
“Ừm.”
“Bọn thằng Tùng đâu?”
“Ở dưới kia, chúng nó chưa viết xong.”
“Thôi, mày xuống bảo viết nhanh lên cô Hương gọi.”
“Ừm, nhưng mà có bọn lớp A sang trêu Phương Linh nữa mà.”
“Biết rồi, tao nói với cô.”
“Ò. Mà…mà…”
Lam Linh đang tính quay vào lớp thì Thanh Vũ cứ ậm à ậm ừ.
“Sao?”
Cô muốn tìm chỗ nào để chui xuống quá. Thanh Vũ đã gây ra việc này mà cô vẫn nhẹ nhàng với anh được.
“Mày…mày làm sao thế?”
Thịch! Tim của Lam Linh dường như lỡ một nhịp vì câu hỏi của Thanh Vũ. Ngoài mặt bình thường nội tâm lại như bà điên nhảy cẫng lên.
“Không, không có chuyện gì. Từ lần sau, không không có lần sau đừng có dại mà trêu con gái nữa.”
“Trêu nữa để chết à.”
“Đi gọi tụi nó đi. Tao vào lớp.”
Thanh Vũ lại xuay người xuống cầu thang. Lam Linh đứng đấy đợi, cô nói vào lớp chứ thật ra lại không vào. Cô mà vào cô Hương không thấy tụi kia đâu hỏi, ngại lắm. Chả lẽ bảo em gặp Thanh Vũ ở cầu thang nhờ nó xuống gọi.
Tầm 5 phút sau, Lam Linh chăm chú nhìn xuống sân trường vắng tanh không biết nghĩ gì. Tiếng ồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-yeu-cau-lau-nhu-vay/3369858/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.