Cô nói với giọng run rẩy. Cô ấy không nên bị những thứ như vậy, cô ấy nên là một học sinh vô lo vô nghĩ. Nhưng tạo hoá trêu ngươi, một cô gái hiền lành dịu dàng bị bắt nạt tẩy chay đã dẫn đến những sự việc như bây giờ. Cô ấy cũng bị người bạn thân từ nhỏ của mình phản bội. Điều này làm cho lớp phòng ngự cuối cùng của Đào Linh sụp đổ. Cô ấy một lòng muốn chết. Cái chết mới là sự giải thoát cho cô.
" Tớ không biết làm gì cả. Tớ cứ chạy chạy và chạy mãi đến một cái vực sâu. Tớ đứng ở đó và muốn nhảy xuống đấy để mình không còn trên thế gian này nữa. "
" Đấy là vực sâu, bạn đang đứng bên trên mà, bạn không được nhảy. Bạn nhảy thì những người thương yêu bạn, người cố cứu bạn sống làm cái gì nữa. Họ không cứu được bạn họ sẽ sống trong đau khổ. Nỗi ám ảnh. Bạn đành lòng như thế sao."
" Bạn có biết là tớ..... tớ muốn nói hết ra nhưng chả có ai nghe tớ nói cả."
" Không phải có tớ đây sao. Bạn đã bao giờ can đảm đối diện với nỗi sợ của chính bạn để nói rõ với gia đình bạn là bạn như thế nào chưa. "
"........."
" Linh, bạn không thể sống mãi với qua khứ được. Bạn không thể lúc nào cũng gánh trên vai cái quá khứ tăm tối mà bạn trải qua được. Tớ cũng giống bạn mà. Can đảm lên. "
" Bạn giống tớ sao? Bạn giống làm sao được chứ!!"
" Tớ cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-yeu-cau-lau-nhu-vay/2848731/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.