Thời gian trôi qua nhanh thật, thoắt cái đã một tuần trôi qua. Sáng thứ hai, vì đầu tuần nên Lam Linh phải mặc đồng phục. Lam Linh không thích mỗi thứ hai, lí do? Trời đã lạnh thì thôi tập trung làm cái dề?!! Đường đi đến hội trường lạnh lắm biết không! Có tuyết nữa kia kìa. Mặc áo khoác trường bên ngoài thì làm sao mà chống lại cái lạnh run người được. Ngồi trong hội trưởng, cô thà về nhà ngủ còn hơn nghe bài ca dao đầu tuần.
Oán than là thế, Lam Linh vẫn phải đi. Lên đấy còn phải báo cáo về tuần trước nữa chứ. Trên đường đi đến hội trường, cô dừng lại chỗ hành lang nhìn ra bên ngoài. Tuyết rơi trắng xoá, tâm trí cô lại bất giác nhớ đến Thanh Vũ. Ừm, xuất hiện ngay trước mặt Lam Linh mà không biết. Cô đang ngẩn người nhớ đến anh thì Lan Hương từ tít dưới sân trường gọi cô:
" Vũ Lam Linh! Có đi nhanh lên không hả!"
Giật cả mình! Cô đáp trả:
" Đi! Bọn mày đi trước đi tao đi sau."
Nói xong cô quay người, đập vào mắt cô là Thanh Vũ đang đứng ở cầu thang. Lam Linh giật thót tim, bày ra vẻ mặt bình thường đi qua anh. Bước xuống được nửa cái cầu thang, cô ngước mặt lên nhìn anh và bảo:
" Thanh Vũ, không đi à? Sắp tập trung rồi. Nhanh lên tí nữa cô mắng tao không cứu được đâu."
Anh nghe vậy thì trả lời:
" Tí nữa mới đi được. Chắc khoảng 5 phút. Bọn thằng Tân đang bên lớp kia."
" Ừm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-yeu-cau-lau-nhu-vay/2848726/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.