Buổi chiều, Lam Linh đến trường, lên lớp thì thằng Bình đã ngồi chơi ở trên bàn giáo viên rồi. Cô hỏi:
"Long chưa đến à?"
"Chưa, nó chắc hai rưỡi bây giờ mới có hai giờ thôi."
"Ừm."
Vứt cặp xuống cái bàn đối diện với bàn giáo viên. Lam Linh đi lấy mấy cái ghế dài xếp ngang nhau rồi nằm xuống........ngủ. Thằng Bình thì dở đống sách vở ra ôn lại lý thuyết.
Đang mơ màng ngủ, cô nghe tiếng bước chân lên cầu thang, Lam Linh bừng tỉnh. Nhưng tỉnh ngủ đột ngột làm cho cô bị choáng đầu.
"A~ đau đầu vãi!"
Cánh cửa mở ra, cô Hương bước vào trên tay cầm ba sấp đề dày cộp. Cô nuốt nước miếng, thầm tự nhủ đống đề ấy không phải của mình. Nhưng không, Lam Linh đã thầm nhủ sai lầm. Cô Hương khônv thấy Long biết ngay nó chưa đến, cô bảo:
"Này, cầm tệp đề này, ba đứa mỗi đứa hai tệp làm xong trong 1 tuần nhé."
Thằng Bình kêu trời kêu đất:
"Cô ác thế. Đống đề dày như này bảo em làm trong 1 tuần, ai chơi nổi."
"1 tệp trắc nghiệm, 1 tệp cả lí thuyết với trắc nghiệm. Làm trong 1 tuần là chậm lắm rồi đấy."
"Hai tuần được không cô?"
"Không được, đừng có kì kèo mặc cả."
Lam Linh lên tiếng:
"Trong đống này có bao nhiêu câu hả cô?"
"Tệp trắc nghiệm có 20 đề, tệp còn lại thì 21 đề. Làm trắc nghiệm trước đi. Bao giờ Long đến thì bảo bạn thế nhớ chưa."
"Vâng."
Tuyệt vọng, hết cứu. Lam Linh muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-yeu-cau-lau-nhu-vay/2848713/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.