Mấy ngày nay đều không thấy Duệ Ngữ, nghe người dướinói sơn trang có khách quý đến.
Sau khi đi chơi hồ về, Vũ Phi liền cảm thấy tình cảmcủa Duệ Ngữ dành cho cô ngày càng nồng nhiệt, Duệ Ngữ thực sự là đại soái cakhó có được, gia thế quá ổn, võ công cao cường, khí phách phi phàm, đẹp traihơn vàng. Nhưng cô lại là người hiện đại, không biết ngày nào sẽ lại đột nhiêntrở về, thực sự yêu rồi, đến lúc này cô mới yêu có hai người.
Vừa đi vừa nghĩ, bất giác đi đến trước một cái chòi.Ngồi lên chiếc bàn đá, hai tay ôm chiếc bàn đá, nhẹ nhàng rung rung hai chân,ngửa gương mặt nhỏ nhắn lên, nhìn những ngôi sao phát sáng lấp lánh trên bầutrời, ánh trăng củ niễng non (một loại rau của Trung Quốc),tựnói một mình: không khí thời cổ đại quả là trong lành a, ngay cả cảnh sắc banđêm cũng sáng như vậy. Nhớ tới khúc “Nguyệt Lượng Chi Thượng” (trăng sáng trêntrời) trong “Truyền kỳ Phượng Hoàng”, cất cao tiếng hát:
Emđang ngắm trăng sáng trên bầu trời cao
Cóbao nhiêu mơ ước đang tự do bay cao
Dĩvãng ngày hôm qua gió thổi bay hết những buồn đau
Emmuốn cùng anh đi chung bước trên con đường rộng lao la
Sinhmệnh bị thủy triều xuống kéo theo
Cóanh ở nơi xa chính là thiên đường
Aiquan tâm tình thâm ý trường
Làmkhát vọng của em như mây trắng đang bay
PhíaĐông chăn ngựa, phía Tây thả dê
Bảntình ca nóng bỏng vang đến trời sáng
Saunhững ngày tháng thăng trầm anh ở bên ai
Ánhmắt dịu dàng làm màn đêm tuyệt đẹp
Emđợi chờ em tưởng tượng từ rất lâu linh hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-vuot-thoi-gian-la-de-yeu-anh/174952/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.