Thấy lời nói của mình làm Tiêu Vũ Phi kích động, lạicàng thêm đắc ý: “Ta còn có một chuyện chưa nói với ngươi, đợi sau khi ngươichết, ta sẽ cho Thành Hạo uống dị vong tán, để chàng quên hết tất cả, cùng tasống một cuộc sống thần tiên, không còn bất cứ việc gì có thể làm phiền đếncuộc sống của chúng ta nữa, cái gì mà triều đình, hậu cung, đều cho xuống mồhết. Ngươi không biết canh di vong là gì phải không, ta nói cho ngươi biết, saukhi uống, chàng sẽ như một tên đần độn, không có tư duy của mình, ngươi bảochàng làm gì, chàng sẽ làm như thế, không bao giờ nổi giận, sẽ ngoan ngoãn nghetheo lời của ta.” Nói xong cười điên loạn.
“Ngươi không thể làm như vậy, sao ngươi có thể đối xửavới Thành Hạo như thế, sao có thể biến Thành Hạo thành một phế nhân, ngươi quáích kỉ, nếu ngươi yêu anh ấy thì sẽ không làm tổn hại đến anh ấy, dù sao anh ấycũng là cha của con ngươi, sao ngươi có thể nhẫn tâm?”
“Ta ích kỉ, không, trong thiên hạ ích kỉ nhất là cácngươi, Thành Hạo ích kỉ yêu ngươi, không thèm nhìn ta đến một lần, phụ thân taích kỉ vì quyền lợi mà ngay cả con gái ruột cũng không để ý, đem ta tặng chođồng minh hưởng thụ, con, con không phải là của Thành Hạo, là của tên khốn đó.Nhưng hắn đã đồng ý chỉ cần ta sinh con trai, sẽ thả ta và Thành Hạo đi.”
“Cô muốn làm gì, cô muốn giúp chúng lập mưu cướp ngôisao? Chẳng lẽ ngươi không quan tâm đên muôn dân bách tính trong thiên hạ sao?”
“Ta không quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-vuot-thoi-gian-la-de-yeu-anh/1610009/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.