Thấy lời nói của mình làm Tiêu Vũ Phi kích động, lạicàng thêm đắc ý: “Ta còn có một chuyện chưa nói với ngươi, đợi sau khi ngươichết, ta sẽ cho Thành Hạo uống dị vong tán, để chàng quên hết tất cả, cùng tasống một cuộc sống thần tiên, không còn bất cứ việc gì có thể làm phiền đếncuộc sống của chúng ta nữa, cái gì mà triều đình, hậu cung, đều cho xuống mồhết. Ngươi không biết canh di vong là gì phải không, ta nói cho ngươi biết, saukhi uống, chàng sẽ như một tên đần độn, không có tư duy của mình, ngươi bảochàng làm gì, chàng sẽ làm như thế, không bao giờ nổi giận, sẽ ngoan ngoãn nghetheo lời của ta.” Nói xong cười điên loạn. “Ngươi không thể làm như vậy, sao ngươi có thể đối xửavới Thành Hạo như thế, sao có thể biến Thành Hạo thành một phế nhân, ngươi quáích kỉ, nếu ngươi yêu anh ấy thì sẽ không làm tổn hại đến anh ấy, dù sao anh ấycũng là cha của con ngươi, sao ngươi có thể nhẫn tâm?” “Ta ích kỉ, không, trong thiên hạ ích kỉ nhất là cácngươi, Thành Hạo ích kỉ yêu ngươi, không thèm nhìn ta đến một lần, phụ thân taích kỉ vì quyền lợi mà ngay cả con gái ruột cũng không để ý, đem ta tặng chođồng minh hưởng thụ, con, con không phải là của Thành Hạo, là của tên khốn đó.Nhưng hắn đã đồng ý chỉ cần ta sinh con trai, sẽ thả ta và Thành Hạo đi.” “Cô muốn làm gì, cô muốn giúp chúng lập mưu cướp ngôisao? Chẳng lẽ ngươi không quan tâm đên muôn dân bách tính trong thiên hạ sao?” “Ta không quan tâm được nhiều như thế, ta chỉ cầnThành Hạo, ngươi có biết ta yêu chàng sâu đậm nhường nào không? Năm ta sáutuổi, lần đầu tiên gặp chàng ta đã thề rằng sẽ lấy chàng, cầm kì thi họa đều vìchàng mà luyện, con nhà người ta đều trưởng thành trong sự vui chơi hạnh phúc,còn ta luyện tập đến mức đầu ngón tay chảy máu, tất cả những điều này đều là đểkhiến Thành Hạo yêu ta, nhưng tất cả lại bị ngươi àm đổ vỡ hết, Tiêu Vũ Phi,mạng ngươi lớn, huyết chú lần đó không lấy được mạng ngươi, hôm nay ta muốnngươi nhất định phải chết, chút hết tất cả hận thù trong lòng ta với ngươi.” Con dao găm hung hãn đâm vào ngực Vũ Phi, máu tươichảy ra, dần dần mất đi ý thức, trong lòng chỉ muốn nói với Thành Hạo lời xinlỗi, một lần nữa nói yêu anh, nhưng không còn cơ hội nữa rồi. “Thạnh Hạo, chỉ cần ngươi giao bản đồ kho báu ra, tasẽ để ngươi chết thoải mái một chút, nếu không thì không những các ngươi phảichết rất đau đớn, ngay cả người đàn bà ngươi yêu cũng sẽ phải chết.” Tên chemặt nhìn Thạnh Hạo, trong mắt đầy ắp sự hận thù vô hạn. “Ngươi dám, nếu ngươi dám động vào một sợi tóc củanàng, ta sẽ băm vằm ngươi thành trăm mảnh.” “Ha ha ha, cho dù hôm nay ngươi không giao ra, thìngươi cũng không còn cơ hội sống đến tối nay đâu. Ta cũng sẽ lấy lại tất cả vốndĩ thuộc về ta.” Nói rồi vung kiếm đến cổ Thạnh Hạo. “Dừng tay, ngươi đã đồng ý không gây thương hại choHạo ca ca rồi, sao ngươi lại nuốt lời? Nếu ngươi dám động vào chàng, ta sẽ chếttrước mặt ngươi.” Lúc này Vạn Yên Nhiên từ một cánh cửa đá khác bước ra. “Ngươi thực sự cho rằng phân tán rải rác đống gân cốtnày thì có thể bao vây được bọn ta sao?” Một tiếng nói khác lạnh nhạt cất lên. Không biết từ lúc nào, một thanh kiếm đã vung tới lưngngười đeo mặt nạ. “Ngươi thực sự cho rằng chuyện của các người trời đấtkhông biết sao? Nếu không phải Thành Hạo niệm giao tình với anh em ngươi, ngươiđã đầu lìa khỏi cổ từ lâu rồi.” Lời nói của Duệ Ngữ làm người đeo mặt nạ runlên.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]