"Tiểu thư, đã đến nơi rồi," tài xế cất tiếng cắt đứt cuộc nói chuyện giữa Hàn Nhược Linh và Ellie.
Hàn Nhược Linh nhìn tài xế, khẽ gật đầu chào tạm biệt rồi xuống xe.
Dựa vào sự giúp đỡ của Ellie, Hàn Nhược Linh tìm được phòng giáo vụ của trường, tại đó, giáo viên chủ nhiệm của lớp mười hai ban hai, cũng là lớp của cô, đã đợi cô sẵn.
Thấy cô đến, giáo viên chủ nhiệm mỉm cười đứng dậy, tự giới thiệu về mình đôi chút sau đó hỏi han, động viên Hàn Nhược Linh, cuối cùng dẫn cô đến lớp.
Từ khi ra khỏi phòng giáo vụ, suốt cả quãng đường Hàn Nhược Linh đều im lặng ngoan ngoãn đi theo sau, khiến giáo viên có ấn tượng rất tốt về cô.
Ban đầu khi cô được cho biết sẽ có học sinh mới chuyển vào lớp mình, cô còn lo sợ đó sẽ là một học sinh cá biệt, bị trường cũ đuổi học mới chuyển trường ngay giữa năm học lớp mười hai. Nay khi thấy Hàn Nhược Linh, vừa nhìn cô liền biết, Hàn Nhược Linh hẳn là rất dịu ngoan, cho dù không phải là học sinh giỏi thì cũng sẽ là học sinh ngoan, cô hẳn sẽ không cần phải phí nhiều tâm sức ở trên người học sinh mới này, lo lắng trong lòng cũng tan đi.
Hàn Nhược Linh nào biết suy nghĩ của giáo viên, cô im lặng như vậy là vì đang tập trung nhớ đường, tiện thể suy nghĩ về nhiệm vụ của mình mà thôi.
Đến lớp, Trần lão sư bước lên bục giảng, đối với đám học sinh từ khi nhìn thấy bóng dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2840062/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.