Diệp Khinh Quân giống như phát hiện một vùng trời mới, cảm thấy cực kỳ thỏa mãn khi Hàn Nhược Linh bởi vì anh mà xấu hổ đỏ mặt như vậy.
Anh buông lọn tóc cô ra, nắm lấy tay cô đứng dậy, "Đi thôi, cũng trễ rồi, để tớ đem cậu nguyên vẹn trả về cho mẹ cậu nào."
Hàn Nhược Linh phẫn nộ trừng anh, nhưng cũng không phản đối, ngoan ngoãn đứng dậy.
Anh chính là cố ý! Cố ý trêu chọc cô! Cố ý muốn cô xấu hổ!
Tô Kiêu với Từ Minh thấy Diệp Khinh Quân muốn về, biết Diệp Khinh Quân một khi đã quyết định thì không ai có thể thay đổi được nên cũng chỉ nói vài câu tượng trưng giữ anh lại, cuối cùng vẫn để hai người về trước.
Diệp Khinh Quân đã rời đi, Lý Nghiên Tuyết ngồi thêm một lát cũng ra về, trong lòng tràn đầy cảm xúc tiêu cực hỗn loạn, có xu thế muốn ăn mòn lý trí cô.
Lúc này không còn tài xế đến đón nữa, Diệp Khinh Quân gọi một chiếc xe taxi đến nhà cô. Suốt cả quãng đường, không có khi nào là Diệp Khinh Quân buông tay cô ra, lần này không phải chỉ đơn giản nắm lấy tay cô nữa mà là mười ngón đan xen, nắm chặt.
Tuy đã trễ nhưng con gái vẫn còn ở bên ngoài, cả cha mẹ cô đều không yên tâm đi ngủ trước. Lúc đến nhà, đèn trong phòng khách vẫn sáng trưng, trên sô pha ngồi hai thân ảnh.
Diệp Khinh Quân thấy cha mẹ cô vẫn còn thức thì không tiện rời đi, cùng cô theo vào chào một tiếng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2840026/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.