Bốn người chơi ở dưới nước hơn một tiếng thì bắt đầu đói bụng, thấy sắc trời đã tối bèn rủ nhau lên bờ.
Hàn Nhược Linh chuyền từng chiếc khăn tắm cho bọn họ, “Đều là khăn dự phòng, sạch đấy, đừng lo.”
Đám Tô Kiêu Từ Minh cười hì hì nhận lấy, vội quấn quanh người cản trở gió lạnh.
Hàn Nhược Linh đưa Diệp Khinh Quân chiếc khăn màu tím nhạt, xấu hổ giải thích, “Khụ, cái này, trong nhà chỉ có ba chiếc khăn dự phòng, cậu xài tạm vậy.”
Diệp Khinh Quân nhìn cô cười cười, ánh mắt tràn đầy ý tứ cầm lấy chiếc khăn.
Hàn Nhược Linh đỏ mặt xoay đầu đi, vờ trấn tĩnh nói với mọi người, “Các cậu vào phòng tắm tắm rửa đi rồi ra ăn tối.”
Cả bọn hô được một tiếng, thoăn thoắt chạy vào bên trong, lúc đến cửa phòng tắm thì tranh nhau vào tắm trước, Diệp Khinh Quân cùng với Hàn Nhược Linh thong thả theo sau.
Nhìn đến Tiết Hâm dựa vào sức mạnh giành được phòng trước, Tô Kiêu và Từ Minh chán nản đứng ở ngoài chờ, Hàn Nhược Linh hướng Diệp Khinh Quân hỏi nhỏ, “Quần áo cậu treo bên trong hay nhét trong cặp?”
“Trong cặp, sao vậy?”
“Vậy cầm lấy theo tớ đi, sử dụng phòng tắm của tớ cho nhanh.”
“Được,” Diệp Khinh Quân mỉm cười, cầm lấy cặp sách đi theo cô lên lầu, bỏ lại Tô Kiêu và Từ Minh ở phía sau ngóng mắt hâm mộ nhìn theo.
Dẫn anh vào trong phòng tắm của mình, Hàn Nhược Linh phát hiện bên trong chỉ có dầu gội sữa tắm cho nữ thì vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2840005/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.