An vị trên xe rồi, Tề Hinh lúc này mới có thời gian bình ổn cảm xúc, nhìn qua Bạch Tố Linh say đến mơ màng nhìn mình, cô vừa tức vừa lo, "Em rốt cuộc uống bao nhiêu vậy hả? Bình thường không phải cẩn trọng lắm sao?"
Bạch Tố Linh chớp mắt mấy cái, trả lời, "Tại có nhiều người cần kính rượu quá..."
"Em với Mộ tổng là thế nào vậy? Không phải em không muốn bị tiềm quy tắc sao? Hay là tại Mộ tổng quá tuấn tú phong độ nên em mới..." Tề Hinh không nhịn được lo lắng hỏi cô, Mộ Tử Quân không phải là người bọn cô có thể dây vào.
"Không có," Bạch Tố Linh ủy khuất chu môi, "Rõ ràng, rõ ràng em đã từ chối không cần anh ta đỡ em rồi, anh ta lại... lại..."
"Lại làm sao?" Tề Hinh nôn nóng hỏi.
Bạch Tố Linh nấc một cái, cố gắng sắp xếp lại câu chữ trong đầu mình nói, "Anh ta lại đẩy em một cái! Xong bảo em đứng không vững, không thể tự đi... Xong liền đỡ em ra ngoài..."
Tề Hinh kinh ngạc không thể tin nổi nhìn cô, có chút hoang mang hỏi lại, "Em từ chối Mộ tổng, nói không cần đỡ, sau đó Mộ tổng đẩy em khiến em ngã, rồi bảo em đứng không vững, cần phải có người đỡ, sau đó đỡ em ra ngoài...???"
"Ân, đúng vậy," Bạch Tố Linh gật đầu.
Tề Hinh bị lời nói của cô dọa đến mức không biết nói gì, bỗng dưng nghiêm túc quan sát Bạch Tố Linh.
Trên khuôn mặt trái xoan là cặp lông mày lá liễu mềm mại, bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2839989/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.