Chương trước
Chương sau
Vào trong phòng làm việc của Mộ Tử Quân, cảnh quay lại đổi trở thành cảnh được quay từ camera cố định.

Bạch Tố Linh như mọi ngày đến bàn làm việc của Mộ Tử Quân, mở ngăn kéo lấy ra máy tính, đang định trở lại ghế sô pha thì cánh tay đột nhiên bị Mộ Tử Quân bắt lấy.

Mộ Tử Quân kéo nhẹ, Bạch Tố Linh nghiêng người sang, vừa vặn bị anh hôn lên trán.

Bạch Tố Linh giật mình, theo bản năng liếc qua nhìn camera, hai gò má liền ửng hồng lên trách anh, “Đang quay đấy! Anh làm cái gì vậy chứ?”

Mộ Tử Quân xấu xa cười, “Chính vì đang quay nên anh mới chỉ hôn trán em đấy, chứ như mọi ngày thì đáng lẽ phải ở---”

Bạch Tố Linh luống cuống bịt miệng anh lại, xấu hổ trừng anh, “Không được nói linh tinh!”

Mộ Tử Quân cười đến hai mắt cong cong, thè lưỡi liếm lên lòng bàn tay cô.

Bạch Tố Linh như bị điện giật, vội vàng giật tay lại, lại sợ bị khán giả nhìn ra nên quẫn bách cực kỳ, bỏ lại câu “Anh lại bắt nạt em!” rồi chạy nhanh đến ghế sô pha, không cho anh thêm bất kỳ cơ hội nào để làm ra mấy hành động thân mật nữa.

Mộ Tử Quân cười cười, vẫn mở miệng, “Chỉ bắt nạt---”

Nhìn thấy cô tức giận trừng qua đây, Mộ Tử Quân thức thời sửa miệng, “Được, anh không nói nữa, anh làm việc đây.”

Bạch Tố Linh thấy anh rốt cuộc buông tha, thở phào nhẹ nhõm một hơi, mở máy tính lên bắt đầu tự giải trí.

Trong khoảng thời gian này, thỉnh thoảng lại có người ra vào phòng anh, nhưng những cảnh này đều bị tổ chương trình cắt đi, trực tiếp nhảy đến đoạn sau khi nhân viên rời khỏi phòng.

Đến giữa trưa, trợ lý vào phòng mang theo mấy hộp đồ ăn đưa cho Bạch Tố Linh.

“Đợi anh năm phút nữa,” Mộ Tử Quân không ngẩng đầu nói.

“Vâng.”

Đợi tầm bốn phút sau, Bạch Tố Linh bỏ máy tính xuống, bắt đầu sắp xếp các hộp đồ ăn trên bàn.

Phần ăn trợ lý mang vào có hai hộp cơm trắng, hai hộp rau, hai hộp thức ăn mặn và hai hộp canh, Bạch Tố Linh đem tất cả nắp hộp đều mở ra.

Lúc này Mộ Tử Quân cũng xử lý xong công việc, đứng lên đi đến bên cạnh cô ngồi xuống, Bạch Tố Linh liền đặt vào tay anh đôi đũa, sau đó hai người bắt đầu dùng cơm.

Bạch Tố Linh có một tật xấu đó là chỉ thích ăn thịt, nên thỉnh thoảng Mộ Tử Quân lại phải gắp vào bát cô một đũa rau.

Ăn cơm xong, hai người đi đánh răng súc miệng rồi lại ai làm việc nấy, các hộp thức ăn thì được trợ lý đem dọn đi.

Tập một đến đây liền kết thúc.

Tiểu Mỹ ngơ ngác nhìn màn hình chạy credit, lúc này mới nhận ra bản thân vậy mà xem nhập tâm đến mức quên cả mục đích ban đầu.

Cô vội vàng qua phần bình luận xem, phát hiện lúc mới đầu chỉ có chưa đến mười người bình luận, hiện giờ đã lên đến hàng trăm người.

“Trời ơi tim tôi! Có ai để ý thấy cách hai người họ gọi nhau không? Quá thân mật tình cảm rồi a!!! Không ngờ Mộ tổng trước mặt nữ thần liền ôn nhu dịu dàng như vậy!”

“Mộ tổng đích thân xuống bếp??? Huhu tôi cũng muốn trở thành Bạch Tố Linh!!!”

“Ahhhh nhìn cái ánh mắt kia đi, nhìn cái nụ cười kia đi, tràn đầy cưng chiều sủng nịch a!! Bạch Tố Linh thật quá may mắn rồi! Kiếp trước cô ấy đã cứu cả dải ngân hà sao???”



“Chẳng lẽ không có ai để ý nữ thần rất đáng yêu sao? Nhất là lúc nhìn về máy quay chào buổi sáng đó!”

“Sao tôi thấy cứ giả giả thế nào ấy? Giống như cố tình thể hiện là bọn họ đang yêu nhau vậy. Đây là muốn tẩy trắng sao?”

Tiểu Mỹ đọc đến câu này thì sửng sồ lên, sau đó lại thấy bên dưới đã có người trả lời lại người này.

“Mấy người quá khó chiều rồi đấy! Lạnh nhạt hững hờ thì bảo không yêu nhau, chỉ chơi bời qua đường. Ngọt ngào tình cảm thì lại kêu giả tạo, chỉ là diễn. Vậy phải làm thế nào mấy người mới vừa lòng??”

“Tôi thấy chả có gì là giả hay cố tình cả. Mọi thứ đều cực kỳ tự nhiên. Xem cái cách bọn họ ở chung với nhau đi, Linh Linh (xin phép không gọi nữ thần nữa vì nữ thần quá đáng yêu rồi!) đến Mộ thị liền tự tới bàn làm việc của Mộ tổng lấy máy tính, lúc trợ lý đem đồ ăn vào Linh Linh chưa cần hỏi Mộ tổng đã tự báo đợi năm phút nữa. Nếu không phải ngày nào cũng như này thì sao có thể hiểu nhau và ở chung với nhau tự nhiên đến vậy được?”

“Đúng đúng! Nếu Linh Linh có thể đỏ mặt tùy ý muốn thì tôi nói thật, Linh Linh của tôi không cần đợi đến bây giờ mới có thể nổi! Không ngờ nữ thần lại đơn thuần ngây ngô như vậy huhu. Nhưng lại thật đáng yêu a~~~”

“Có ai thấy lúc Mộ tổng đang nói nửa chừng, bị Linh Linh trừng mắt một cái liền vội sửa lời không? Trời ơi ngọt chết người! Không ngờ Mộ tổng khiến người sợ mất mật lại sợ Linh Linh của chúng ta hahaha.”

“Không biết lúc đó Mộ tổng định nói gì nhì? Mạnh dạn đoán, “Chỉ bắt nạt em thôi”!”

“Ahhhh tôi muốn tập 2 tập 2 tập 2!!! Tôi muốn nhìn tiếp Mộ tổng với Linh Linh nhà tôi ở chung sẽ như thế nào!”

“Rốt cuộc là ai nói Mộ tổng chỉ chơi bời với Bạch Tố Linh vậy hả? Tôi không phải fan nhưng nhìn nhận một cách khách quan mà nói, hai người họ rõ ràng là thật lòng yêu nhau. Người như Mộ tổng có thể vì một người không quan trọng mà hạ mình diễn kịch sao? Lại còn cho phép tự do ra vào văn phòng của mình?”

Tiểu Mỹ gật đầu lia lịa.

Đúng đúng đúng! Thế giới cần những người lý trí như bạn!

*

Chỉ vừa mới ra tập đầu tiên người xem đã kích động như vậy, liên tục cầu ra tập tiếp theo, lượt xem đầu cũng phá kỷ lục, lượt share lại thì càng không cần nhắc đến, nhất thời khiến Mã đạo diễn và toàn bộ tổ chương trình tâm hoa nộ phóng, vui mừng hết biết.

Bọn họ lại càng thêm hào hứng, bắt tay vào chỉnh sửa nửa ngày còn lại, nhưng mà cuối cùng các fan vẫn phải đợi đúng lịch phát sóng mới có thể xem tập tiếp theo.

Tại sao ư?

Thứ nhất là bởi vì lịch phát sóng sao có thể nói đổi là đổi được.

Thứ hai đương nhiên là vì tổ chương trình muốn tạo cao trào một chút, bọn họ chờ càng lâu, tỉ số người xem của chương trình sẽ lại càng cao.

*

Ngày hôm sau, tập thứ hai theo lịch được phát sóng.

Số người xem hôm nay so với hôm qua nhiều hơn gấp ba!!!

Không phải ai cũng là fan của Bạch Tố Linh, nhưng ăn cẩu lương thì lại là loại đau khổ ngọt ngào, khiến bọn họ muốn ngừng cũng không được.

Huống chi, một mặt khác hoàn toàn của Mộ Tử Quân sẽ được công khai, đối với vị thấy đầu không thấy đuôi thần thần bí bí này ai có thể không tò mò chứ?

Nửa ngày sau của Bạch Tố Linh cũng không có gì quá đặc biệt.

Sau khi cô ngồi nghỉ ngơi hai tiếng, thức ăn đều đã được tiêu hóa hết thì đứng dậy, đi ra giữa phòng bắt đầu tập võ.



Các động tác đánh đấm đơn giản được cô thành thục thực hiện, khiến người xem ngạc nhiên há hốc mồm.

“Linh Linh vậy mà còn biết võ?!!! Hình ảnh của nữ thần trong lòng tôi liên tục bị phá vỡ và đắp nặn…”

“Linh Linh đánh võ trông ngầu quá đi!! Đây có phải là vì chuẩn bị cho bộ phim nào không?”

“Động tác võ thuật rất đơn giản, có lẽ không phải vì đóng phim đâu.”

“Tôi cũng biết một số môn võ, nhưng nhìn Bạch Tố Linh đánh võ tôi nhìn không ra đây là võ nào. Thật tò mò!”

“Ở trong phòng làm việc của Mộ tổng huơ tay múa chân như vậy không sợ làm phiền đến Mộ tổng sao? Rồi lỡ có ai tiến vào nhìn thấy thì sao? Uy nghiêm của Mộ tổng đều sẽ bị cô ta phá hủy hết!”

“Lầu trên, cám ơn bạn đã quan tâm đến Mộ tổng, nhưng người ta còn chưa có ý kiến thì bạn có ý kiến làm gì?! Mộ tổng nguyện ý sủng Linh Linh nhà tôi bạn ghen tị à?!”

“Nguyện ý sủng là một chuyện, Bạch Tố Linh cũng nên suy nghĩ cho Mộ tổng một chút chứ! Sao có thể tùy ý như vậy được!”

Lúc này, trên video vang lên tiếng gõ cửa, mọi người liền thấy Bạch Tố Linh đang chăm chỉ tập võ lập tức thu tay lại, thoăn thoắt chạy về ghế sô pha cầm máy tính lên, giả vờ như đang tập trung chơi game.

Mộ Tử Quân không cần ngẩng đầu cũng biết động tác của cô, tuy đã nhìn nhiều lần nhưng vẫn không nhịn được nở nụ cười bất đắc dĩ lại chiều chuộng, đợi cô chuẩn bị xong xuôi thì mở lời, “Vào.”

Đợi đến khi nhân viên rời đi, Bạch Tố Linh lại đứng dậy, tiếp tục tập võ.

“Hahaha cười chết tôi mất! Sao Bạch Tố Linh lại có thể đáng yêu đến mức này chứ! Chính thức thành fan!”

“Linh Linh thật quá đáng yêu a!!! Hình tượng nữ thần tuy đã sụp đổ rồi nhưng chị vẫn yêu em Linh Linh!!!”

“Mấy bạn lúc nãy lo chuyện bao đồng bảo Linh Linh không suy nghĩ cho Mộ tổng giờ còn ý kiến gì nữa không?”

“Có ai để ý lúc 13:28 Mộ tổng mỉm cười không? Nụ cười vừa ngọt vừa ôn nhu vừa bất đắc dĩ a!!! Đây là đang cười Bạch Tố Linh vừa nghe có người gõ cửa liền vội vàng vờ như không có chuyện gì đúng không?”

“Tôi cũng thấy nè! Trời ơi đến đốn tim với nụ cười của Mộ tổng!!!”

“Mộ tổng không cần ngẩng đầu cũng biết lúc nào Bạch Tố Linh đã chuẩn bị xong để lên tiếng cho nhân viên vào, cái sự ăn ý level tuyệt đỉnh này! Hự, tim tôi!!!”

Video nhanh chóng chuyển đến buổi tối, Mộ Tử Quân xong việc thì cùng Bạch Tố Linh ra về. Nghĩ đến mình đang quay chương trình, sáng nay lại chỉ ngồi chơi game hoặc là tập võ, sợ người xem nhàm chán, Bạch Tố Linh liền nổi hứng xuống bếp chuẩn bị bữa tối.

Lúc nhìn thấy mâm cơm ba món của Bạch Tố Linh, có người khen có người chê, cho rằng cô nấu quá đơn giản nhạt nhẽo, Mộ Tử Quân khẳng định ăn không vô.

Nhưng đợi đến khi Mộ Tử Quân ngồi vào bàn cùng Bạch Tố Linh ăn uống ngon lành, những người này liền tự động ngậm miệng.

Ăn cơm xong, Mộ Tử Quân đem chén bát bỏ vào máy rửa chén rồi ra phòng khách ngồi xem phim với cô, hình ảnh hai người ngồi vai tựa vai trong lòng nhau trông cực kỳ bình dị mà ấm áp.

Khi canh giờ đã trễ, hai người tắt ti vi đi ngủ. Mộ Tử Quân cúi đầu nhẹ hôn lên đỉnh đầu cô, cùng cô nói câu chúc ngủ ngon rồi tách ra ai về phòng nấy.

“Íiiii? Hai người ngủ riêng hả?”

“Không ngờ Mộ tổng lại quân tử như thế! Tôi muốn xem xem còn ai dám nói bọn họ không phải là quan hệ yêu đương mà là bao nuôi không!”

“Ngủ riêng thì đã sao? Ai mà biết được có phải vì quay phim nên mới giả vờ như vậy không? Tôi cũng không tin Mộ tổng là Liễu Hạ Huệ!”

“Lầu trên, đừng quá tiêu cực nghi ngờ cuộc đời như vậy có được không? Mộ tổng đương nhiên không phải Liễu Hạ Huệ, anh ấy chỉ là tôn trọng Linh Linh mà thôi!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.