Bạch Tố Linh ngồi trong lòng Mộ Tử Quân, một năm một mười kể lại cho anh nghe. Mộ Tử Quân nghe xong cũng không phản đối, đồng ý đợi đến Tết sẽ tranh thủ vài ba ngày cùng cô về quê.
Hai người nói chuyện một hồi, Bạch Tố Linh vậy mà đem thời thơ ấu của mình cũng kể cho anh nghe, lại kể đến duyên cớ mình tiến vào showbiz.
Đối với quá khứ của cô, Mộ Tử Quân tất nhiên có đau lòng, nhưng thực ra cũng thầm cảm thấy may mắn.
Thời thế bây giờ tuy không còn nhiều người giữ quan niệm trọng nam khinh nữ, nhưng cuối cùng vẫn không phải không có. Đối với Bạch gia ở nông thôn nghèo nàn dựa vào việc làm nông để trang trải, nam nhân tự nhiên có thể giúp gia đình nhiều hơn. Huống chi, vì muốn có con trai mà cha mẹ cô liên tục sinh năm đứa, vậy cũng đủ hiểu bọn họ đối với con trai có chấp nhất đến mức nào.
Nhưng ít nhất bọn họ cũng chỉ là yêu con trai hơn con gái, không có xem con gái như bát nước bỏ đi, bình thường sẽ nuông chiều con trai ủy khuất con gái nhưng cũng không vì thế mà mắng chửi đánh đập. Bạch Tố Linh khi đó hàng tháng có thể kiếm đủ tiền về, cha mẹ cô liền cũng không cấm cô đi học.
Hiện tại biết anh là người yêu cô, ít nhất cũng chỉ mới bảo anh về gặp mặt một chuyến chứ chưa mở miệng đòi tiền gì đó.
Chỉ là cũng không biết, đến lúc thật sự gặp mặt thì sẽ thế nào.
Bạch Tố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2839736/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.