"Mặc dù biết được điều này cũng không thay đổi được gì, nhưng ta vẫn muốn hỏi," nghe Hiên Viên Hạo Quân rào trước đón sau, Tô Nhu Linh nghi hoặc ngẩng đầu nhìn hắn, chờ đợi hắn nói tiếp, "Không biết Tô tiểu thư đã có ý trung nhân chưa? Ngươi cứ nói thật, ta sẽ không trách tội."
Tô Nhu Linh không nghĩ đến hắn sẽ hỏi một câu này, đôi mắt nai hơi mở lớn, ngây người nhìn hắn, một giây sau mới ý thức được hắn vừa mới hỏi cái gì, hai gò má nàng lại lần nữa đỏ ửng.
Thật sự, rốt cuộc là ai nói Thụy Vương gia ôn hòa văn nhã vậy???
Có nam nhân nào trong lần đầu gặp mặt liền hỏi cô nương nhà người ta đã có ý trung nhân chưa hay không?
Tuy rằng... nàng đã được định là Vương phi của hắn... nhưng vẫn là không được a!
Hiên Viên Hạo Quân thấy nàng xấu hổ trầm mặc, lông mày kiếm hơi chau lại, không rõ ý vị nói, "Xem ra là đã có..."
Tô Nhu Linh hốt hoảng, vội vã xua tay phản bác, "Không có! Ta không có!"
Rốt cuộc hắn hỏi câu này để làm gì chứ? Đừng nói hắn là Vương gia, cho dù chỉ là thường dân, với hôn ước giữa hai người, nàng cho dù có cũng chỉ có thể nói không a. Cái câu không trách tội kia của hắn, ai có thể đảm bảo chứ?
Thế giới này tuy không quá nghiêm khắc với nữ tử, tỉ như nữ tử chưa thành thân nếu mang mũ mạng vẫn có thể ra ngoài, nếu đã đính hôn cũng có thể cùng đối phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2839723/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.