Hôn sự của Tô Nhu Linh và Hiên Viên Hạo Quân đã được định ra từ năm trước, bên Khâm thiên giám và Lễ bộ đã chuẩn bị từ lâu, chỉ cần Tô Nhu Linh vừa cập kê liền chọn ngày lành gần nhất để tổ chức hôn lễ.
Vì vậy, dù đã qua lễ cập kê, Tô Nhu Linh vẫn phải tiếp tục ở nhà chờ gả.
Tô Khải Bằng vừa mới bận rộn lo xong lễ cập kê cho tiểu nữ nhi của mình thì lại tiếp tục bù đầu chuẩn bị cho hôn sự của nàng, lên danh sách của hồi môn các thứ, mà Tô Nhu Linh thân là nhân vật chính thì lại chán đến muốn mốc cả người, không có chuyện gì để làm.
Ban đầu Hiên Viên Hạo Quân đồng ý đợi xuân đến sẽ tiếp tục dạy nàng cưỡi ngựa, nhưng hiện tại nàng lại đang chờ gả, theo tục lệ dân gian thì phải tránh gặp mặt Hiên Viên Hạo Quân, vì vậy nàng chỉ có thể ngoan ngoãn ở tại trong phủ.
Hôm diễn ra hôn lễ, mới sớm tinh mơ Tô Nhu Linh đã bị người lôi dậy, kéo đi sửa soạn tắm rửa. Bị giày vò một hồi cơn buồn ngủ của nàng cũng bay sạch, nàng như con rối, để mặc cho nha hoàn cùng toàn phúc phu nhân trang điểm thay đồ giúp mình.
Đợi đến giờ lành, Tô Nhu Linh để Tô Hữu Khang cõng mình ra cổng. Thật ra với những mâu thuẫn đã xảy ra giữa nàng và mẫu tỷ của hắn, nàng đoán hẳn hắn cũng không thực lòng muốn cõng nàng, chỉ tiếc, tục lệ là như thế, hắn dù có muốn hay không cũng phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2839682/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.