"Hàn khí nơi này rất có lợi cho Thuần Băng Chi Thể, tu luyện nó còn nhanh hơn gấp chục lần so với tu luyện linh khí thông thường," Lãnh Quân đi đến một vị trí ngồi xuống, "Ngươi tùy tiện chọn một vị trí đi."
Vương Hiểu Linh thấy khi mình còn đang quan sát nơi này thì Lãnh Quân đã phân phó xong, nhắm mắt ngồi ở chỗ kia tiến vào trạng thái tu luyện, nhất thời không kịp phản ứng, hơi ngẩn người nhìn hắn.
Hắn ngày thường đã đủ lãnh đạm, hiện tại nhắm mắt yên lặng ngồi ở đó, trên người còn khoác bạch y khiến hắn như hòa thành một thể với nơi này, khí chất toàn thân càng trở nên lạnh nhạt xa cách, không có chút nào hương vị của nhân gian.
Vương Hiểu Linh ủy khuất mím môi, người này nàng công lược thế nào đây...
Thấy hắn thật sự không để ý đến mình nữa, Vương Hiểu Linh nhanh chóng thu lại tâm tình. Suy nghĩ chuyển một vòng trong đầu, nàng chạy nhanh đến chỗ đối diện hắn ngồi xuống.
Như vậy, chỉ cần hắn vừa mở mắt, trước nhất nhìn đến sẽ là nàng.
Ôm tâm tình đắc chí, Vương Hiểu Linh cũng nhanh chóng tiến vào trạng thái tu luyện.
Lại không biết rằng, ở phía đối diện, người nào đó đột nhiên mở mắt, trong mắt giống như chợt thoáng qua một tia mềm mại.
Nhưng ngay sau đó hắn đã nhắm mắt lại, tựa như vừa rồi không có chuyện gì xảy ra. Trong Huyền Băng động lạnh lẽo, hàn khí vờn quanh, chỉ có trước mặt là ấm áp.
Ngày thường không tu luyện thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2839658/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.