Buổi lễ kết đạo lữ phức tạp và kỳ công hơn nên mất nhiều thời gian hơn để chuẩn bị, cộng thêm phải để cho các vị tông chủ và trưởng lão của các môn phái khác có điều kiện sắp xếp thời gian để đến tham dự nên phải một tháng sau buổi lễ mới được tổ chức.
Ký ức của nàng với mục tiêu ở thế giới trước đã bị phong ấn hoàn toàn nên nàng không nhớ nhiều về hôn lễ của mình khi đó, nhưng so sánh với những ký ức mà nàng còn được phép giữ lại thì hôn lễ này không khác quá nhiều so với hôn lễ ở thế giới cổ đại.
Bởi vì Vương Hiểu Linh là trẻ mồ côi, từ sau khi gia nhập Thiên Kiếm tông thì nơi này cũng được xem như là nhà của nàng nên lúc này khi xuất giá, nàng chính là từ viện của Chương Hiển gả đi.
Còn về nguyên nhân vì sao lại từ viện của tông chủ, thì xin hãy hỏi vị sư thúc tổ Lãnh Quân vẫn luôn cưng chiều sủng nịch thê tử của mình hết mực, luôn muốn giành những thứ tốt đẹp nhất quý giá nhất cho nàng.
Vương Hiểu Linh mặc một thân phượng bào đỏ rực, vì được niệm chú nên hình ảnh phượng hoàng trên vạt áo sống động như thật, hai mắt như tỏa ra linh trí, đôi cánh lửa như có như không khẽ vẫy, phát ra hồng quang nhàn nhạt. Chỉ cần nàng nhẹ cử động, từng vạt áo sẽ không gió tự lay, xòe ra như vạn cánh hoa đua nở, trông cực kỳ lộng lẫy xinh đẹp, cũng cực kỳ hợp ý Vương Hiểu Linh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2839621/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.