Thân thể này tên Trần Khả Linh, năm nay hai mươi hai tuổi, vừa mới tốt nghiệp đại học bên nước C về. Cô là con gái đầu của một gia đình khá giả, cha giữ chức vị cao trong một tập đoàn đa quốc gia, mẹ cô tuy không đi làm nhưng tất cả các việc khác, từ nội trợ cho đến các công việc giấy tờ, tất cả các ‘việc không tên’ đều do một tay mẹ cô quán xuyến lo liệu, cũng nhờ thế mà cha cô mới có thể yên tâm đặt hết sự chú ý của mình lên trên công việc.
Nguyên chủ còn có một người em trai tên là Trần Thái Liêm, nhỏ hơn cô hai tuổi, cũng đi du học nhưng là ở bên nước M, hiện tại thì đang về nước nghỉ hè. Ký ức của nguyên chủ không có gì đặc biệt nổi bật bởi tính cô khá trầm, thường ngày cũng không hay chủ động giao lưu với mọi người, kể cả người thân, cũng rất ít khi làm nũng.
Nếu vậy thì sau này cô cần phải tém tém lại một chút rồi…
…Hoặc là cô lại tìm cơ hội từ từ bộc lộ tính cách thật của mình ra, chứ cả đời đóng giả thành người khác thật sự rất mệt!
“Linh Nhi, dậy thôi con, sắp đến nhà rồi.”
Còn đang suy nghĩ, Ngô Khả Phương bỗng gọi cô. Trần Khả Linh giả vờ như vừa mới tỉnh ngủ, chậm rãi mở mắt ra, nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài cửa kính.
Theo như trí nhớ thì nhà của cô hẳn là ở trong một khu dân cư cao cấp, mỗi gia đình sống trong một tòa biệt thự. Nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2839616/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.