Người kia giật mình, trong phút chốc trở nên hoảng loạn gào lên, “Mày không thể làm như vậy! Mày dựa vào cái gì chứ!!”
Trần Khả Linh lại nhìn đội trưởng nói, “Cho cả tên người nhà hắn vào danh sách đen.”
“Mẹ mày!!!” Người kia tức đến muốn nổ phổi.
“Cho cả tên bạn bè thân thiết của hắn vào danh sách đen.”
“Chó----- Ưm ư ưm…”
Lần này hắn mới thốt ra được một chữ, mấy người xung quanh đã vội chồm lên bịt miệng hắn, không cho hắn nói tiếp.
Đùa chứ! Đã đến bạn bè thân thiết rồi đấy! Hắn còn nói nữa có phải là sẽ đến đoàn đội của hắn hay tất cả những người đang có mặt ở đây không!
Nhìn hành động của bọn họ, Trần Khả Linh hài lòng nâng khóe môi, cười hỏi, “Vậy còn ai có ý kiến gì nữa không?”
Cả đám liền lắc đầu nguầy nguậy.
“Tốt, vậy mọi người giải tán đi. Hiện tại tôi sẽ đi gặp lãnh đạo, được chứ?”
“Được được, tất nhiên là được! Trần tiểu thư cứ thong thả!”
“Trần tiểu thư thiện lương nhân từ, cầu chúc cô mọi điều tốt lành!”
“Chúng tôi trước xin được cám ơn cô! Sau này còn cần cô giúp đỡ, hy vọng cô đừng để bụng!”
Đám người tức khắc cười giả lả xin lỗi, nói mấy lời tốt đẹp, sau đó rời đi. Rất nhanh chóng, không gian trước nhà trở nên thoáng đãng như cũ.
Người nhà bên trong thấy chuyện đã được giải quyết ổn thỏa, nhất thời thở phào, nhưng ngay sau đó đã đồng loạt nhíu mày, lo lắng không vui nhìn Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2838079/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.