Nguyệt Linh còn đang tức giận bày tỏ, Gia Luật Quân ngồi bên cạnh rốt cuộc cũng chịu không nổi nữa, liếc mắt nhìn nàng, “Im lặng.”
Nguyệt Linh sững người, cứng ngắc quay sang nhìn hắn, thấy sắc mặt hắn lúc này không khác gì đêm qua lúc nàng tức giận với Chung thái y, Nguyệt Linh lại cảm thấy tủi thân, cả người ỉu xìu nằm dài trên bàn, cái mũi nhỏ hít hít, tựa như sắp khóc đến nơi.
Thái dương Gia Luật Quân hơi giật.
Là ai nói con mèo này thông minh linh trí? Rõ ràng là muốn thành tinh luôn rồi!
Hắn bất giác thở dài, nói với Tiểu Phúc Tử, “Nàng muốn ăn gỏi sứa.”
Nguyệt Linh còn đang cho rằng Gia Luật Quân tức giận với nàng thì nghe hắn nói vậy, cái đầu nhỏ tức khắc ngẩng phắt dậy, hai mắt long lanh vui sướng nhìn hắn. Tiểu Phúc Tử nhận được chỉ điểm, gắp một đũa gỏi sứa vào trong bát nàng, Nguyệt Linh liền nhìn hắn kêu meow meow, lại nhìn qua Gia Luật Quân kêu meow meow, sau đó vùi đầu ăn ngon lành.
Khẩu phần của mỗi món ăn không nhiều, nếu gắp đũa lớn thì tầm ba bốn đũa là hết đĩa nên Tiểu Phúc Tử gắp cho nàng cũng không nhiều lắm. Nguyệt Linh rất nhanh đã ăn hết, cảm thấy vẫn còn thèm, liền nhìn hắn kêu meow một tiếng.
Tiểu Phúc Tử tuy không hiểu nàng nói gì nhưng vẫn nhận ra được lần này khác với mấy lần trước, suy đoán một chút, thử lại gắp gỏi sứa cho nàng, quả nhiên thấy nàng không phản đối, nhất thời thở phào một hơi.
Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2837937/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.