Tuy rằng trước đó đã thấy được Hoắc Đình Quân đối xử với Thẩm Lan Linh khác biệt, Tần Đông Vũ lại vẫn không thể ngờ được cái khác biệt này lại lớn như vậy.
Theo như những gì Hoắc Đình Quân kể thì anh quen Thẩm Lan Linh vào khoảng thời gian hai năm không sống ở thành phố A. Nhưng khi đó anh mới có tám tuổi, sau đó lại đã phải tham gia một buổi tập huấn khép kín kéo dài đến tận năm năm. Trong quãng thời gian đó anh không thể liên lạc với bất kỳ ai, cho dù là người nhà.
Xa cách nhiều năm như vậy nhưng giờ phút này đây, Tần Đông Vũ lại không tài nào nhìn ra được chút gì xa lạ hay gượng gạo giữa hai người họ. Nếu không phải anh biết rõ chuyện của hai người thì khi nhìn thấy cách hai người họ ở chung với nhau, có lẽ anh đã cho rằng hai người họ là thanh mai trúc mã sống với nhau chơi với nhau từ nhỏ đến tận bây giờ. Cho dù là đối với anh hay là Hoa Lan Ninh, Hoắc Đình Quân cũng chưa bao giờ có nhiều sự kiên nhẫn và nhẫn nại đến như vậy, thái độ cũng chưa bao giờ tràn đầy vẻ bất đắc dĩ nhưng vẫn chiều theo ý đối phương như vậy.
Giải quyết xong rắc rối, Hoắc Đình Quân quay sang nhìn Tần Đông Vũ vẫn luôn trốn ở phía xa, sầm mặt gọi, “Lại đây.”
Thẩm Lan Linh tò mò quay sang, lúc này mới để ý thấy hóa ra vẫn còn một người khác ở trong phòng.
Chàng trai nọ trông khá tuấn tú, chỉ là vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2835987/chuong-270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.