Tiệc tối kết thúc, hai mươi bốn đội lần lượt rời khỏi hội trường.
Giáo sư dẫn đội của đại học A thông báo cơ giáp đã được chuyển đến tận phòng của mỗi người, dặn dò bọn họ sau khi trở về kiểm tra lại cẩn thận rồi nghỉ ngơi cho thật tốt, sau đó ông cũng quay về phòng của mình.
Thẩm Lan Linh và một học trưởng năm tư của nhánh kỹ sư cơ giáp theo Hoắc Đình Quân và Tần Đông Vũ đến phòng của hai người các anh để kiểm tra lại cơ giáp cho bọn họ. Bởi vì Thẩm Lan Linh là chủ thiết kế của cơ giáp nên việc kiểm tra hoàn thành rất nhanh; còn học trưởng thì không những không phải chủ thiết kế mà còn không phải kỹ sư cá nhân của Tần Đông Vũ, cho nên đối với cơ giáp của Tần Đông Vũ anh ta không quá quen thuộc.
Cũng may trước đó trường học đã cho bọn họ hơn một tháng để làm quen, anh ta vẫn coi như nắm được tám mươi phần trăm thông tin của cơ giáp.
“Em không cần chờ đâu, mau về trước nghỉ ngơi đi,” Hoắc Đình Quân thấy Thẩm Lan Linh nhìn hai người họ thì nói.
“Vậy lát nữa về đến phòng em gọi điện cho anh nhé?” Thẩm Lan Linh ngỏ ý.
Từ sau khi biết Hoa Lạc đã phát hiện chuyện cô hát cho anh nghe, mỗi tối cô liền không thèm giấu giếm nữa. Tối đầu tiên khi Hoa Lạc thấy cô ngang nhiên gọi điện hát trước mặt mình, cô ta còn giả vờ ngạc nhiên hỏi han, lúc ấy Thẩm Lan Linh cũng liền giả vờ ngây thơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2835937/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.