Hoắc Đình Quân và Thẩm Lan Linh đều không có gì bất ngờ trước câu hỏi này. Hoắc Đình Quân không dây dưa, thẳng thắn gật đầu, “Vâng.”
Người có tinh thần lực cấp S, vừa là trợ lực lớn đối với sự phát triển quân đội của nước nhà, lại vừa là mối nguy hiểm tiềm tàng khó mà khống chế. Bởi vì điểm cộng và điểm trừ của nó đều quá lớn nên phía chính phủ đã nghiên cứu chuyên sâu về nó rất nhiều năm. Vì vậy, dù Hoắc Đình Quân mới chỉ là người thứ ba có tinh thần lực cấp S của nước A, bên chính phủ cũng lại đã có nghiên cứu rõ ràng về nó.
Giáo sư được chọn làm người dẫn đội kỳ này, không phải là vì ông có nhiều năm kinh nghiệm hay là nhân tài xuất sắc trong lĩnh vực bộ đội chiến đấu, mà chỉ đơn giản là bởi vì ông là người của phía trên, có nhất định hiểu biết về tinh thần lực cấp S.
Nếu không phải vì khi xảy ra chuyện, Thẩm Lan Linh vẫn giữ được ý thức, thậm chí còn chứng kiến được quá trình từ lúc Hoắc Đình Quân bạo động tinh thần lực đến khi kết thúc thì giáo sư cũng không định giữ cô lại trong phòng.
“Nguyên nhân là gì?”
Theo như ông biết, từ sau khi Hoắc Đình Quân tham gia đặc huấn trở về đã có thể hoàn toàn khống chế tinh thần lực của mình. Vậy lần này bạo động là vì cái gì? Liệu có thể lặp lại không? Có cách nào phòng ngừa không?
Hoắc Đình Quân vô thức liếc qua Thẩm Lan Linh một giây liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2835915/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.