Ba thành viên nữ nhanh chân chạy đến nhận lấy rồi lại chạy về bên bảng trắng. Mới chỉ là mảnh ghép đầu tiên nên Du Linh chưa vội xếp mà cô tranh thủ thời gian này quan sát mảnh ghép mình nhận được.
Khá xui xẻo là đây là mảnh ghép ở giữa, chủ yếu có màu xanh lục, khá giống như bãi cỏ hoặc là tán cây. Chắc hẳn bức tranh mà chương trình đưa cho bọn họ có bối cảnh thiên nhiên hoặc tương tự như vậy.
Sáu thành viên cứ thay phiên nhau tới lui, rất nhanh bọn họ đã sắp xếp được một số mảnh ghép lên trên bảng trắng; mà đồng dạng với đó là thành bờ ven hồ bơi cũng bị động tác trao đổi mảnh ghép của bọn họ làm cho ướt đẫm.
Ở dưới hồ bơi, Doãn Hựu Đình khó khăn lắm mới giành được một mảnh ghép mới từ tay Mặc Sinh, lúc quay về bờ, anh đột nhiên tinh mắt thấy được một mảnh ghép lạ mắt khác, liền vội vội vàng vàng trở về, muốn nhanh một chút quay lại lấy luôn mảnh ghép ấy.
Ở trên bờ, Du Linh đang loay hoay với những mảnh ghép. Lúc này số lượng mảnh ghép cô có được khá nhiều, đã có thể bắt đầu ghép một số mảnh với nhau. Nhưng bởi vì cô không biết được mình đang xếp hình gì nên chuyện ghép lại cũng không phải dễ. Khó khăn lắm mới nhìn ra được bố cục của bức tranh, còn chưa kịp xếp lên bảng trắng thì từ phía sau cô đã nghe thấy tiếng gọi của Doãn Hựu Đình.
“Du Linh, mau mau!”
Tiếng gọi đột ngột khiến đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2835848/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.