Trong khi bên này bận lo tìm chứng cứ, bên phía Quân lại là một hoàn cảnh khác.
“Sau này để ý mọi nhất cử nhất động của cô ta. Cô ta có ý định làm ra chuyện gì hãm hại Du Linh thì lập tức báo anh biết.”
“Em biết rồi!” Lance sụ giọng trả lời.
Quân cũng không để tâm đến thái độ của anh, đôi mắt như sói nheo lại nhìn chằm chằm về một phía.
Qua mấy giây, Lance rốt cuộc vẫn không nhịn được, mở miệng, “Em vẫn không thể nào hiểu nổi, sao anh có thể không chút không nỡ nào cứ thế bỏ ra một đống điểm sinh lực mà mình cực khổ kiếm được để giúp đối phương chứ?”
“Nếu không làm như vậy, cô ấy sẽ bị lộ. Mọi chuyện sẽ trở nên rất rắc rối, sao mà còn làm nhiệm vụ được chứ,” anh lạnh nhạt giải thích.
Lance lập tức bĩu môi, “Thôi đi, chúng ta quen biết nhau bao lâu, mười mấy đời rồi đấy, em còn không hiểu anh sao? Em hỏi thật, tình yêu đủ để khiến người ta hy sinh nhiều đến vậy sao? Chỉ trong một khoảnh khắc mà bao nhiêu công sức của ba bốn thế giới liền đi tong. Mà đây đâu chỉ là tiền bạc hay điểm số vớ vẩn gì đâu? Nó liên quan đến sinh mạng của anh, liên quan đến khả năng tỉnh lại của anh mà.”
Nghe tiếng Lance thắc mắc, Quân không tiếng động thu ánh mắt lại. Tầm mắt rơi lên người con gái đang ngồi ngay phía trước mình, sự sắc bén và lạnh lẽo trong mắt thoáng cái liền tan đi.
“Khi em yêu ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-van-luon-la-anh/2835843/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.