"Hạ Hạ, em tỉnh rồi!"
"Lục Thần, ngài đừng qua đây!"
Hắn nắm chặt lấy tay của cô gái nhỏ:
"Nhật hạ, em nghe tôi giải thích đi có được không?"
Cô vùng dậy rời đi, Lục Thần lập tức dùng tay đè chặt vai cô.
Triệu Nhật Hạ, cho dù sau này em ghét tôi thế nào tôi cũng chấp nhận. Miễn là hôm nay, em cho tôi cơ hội giải thích có được không?"
Nhật Hạ dừng bước quay lưng lại với hắn.
Bên ngoài trời chuyển mây đen, trong lòng cô cũng vậy.
Cơn gió mạnh đến mức là cửa sổ va đập. Mảnh kính trên cửa rơi xuống vỡ nát tan tành. Liệu rằng trái tim một khi đã có nhiều tốn thương còn có thể trở về nguyên vẹn?
"Những lời giải thích còn ý nghĩa không?"
Lục Thần nắm chặt lòng bàn tay hắn đinh ninh rằng:
"Còn! Vẫn còn ý nghĩa. Chỉ cần em cho tôi có cơ hội giải thích. Việc tin hay không sẽ là quyết định của em!"
Triệu Nhật Hạ cũng muốn nghe xem hắn nói gì:
"Được ngài nói đi!"
"Triệu Nhật Hạ, người mà em tố cáo là bạn thân của Lục Hạo. Lúc đó tôi nghĩ hắn sẽ dùng cách nào đó để trả thù em. Nên tôi đã cho người bảo vệ em. Tôi không nghĩ hắn có thể ra tay với gia đình em. Lúc hay tin, người của tôi chỉ có thể cứu được em trai của em."
Nhật Hạ đưa tay đấm mạnh vào lòng ngực của mình:
"Ngài lợi dụng tôi?"
"Đúng! Tôi trước giờ không bao giờ cho không ai cái gì. Chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-yeu-em/3612718/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.