Lâm Giai Tư hậm hực liếc nhìn cô một cái, sau đó xoay người rời đi.
Cửa vừa mở ra, chưa gì đã trông thấy Mạc Trọng Đan đứng ở bên ngoài, thần sắc anh lúc mày rất lạnh lùng, ánh mắt lạnh băng nhìn chằm chằm cô ta.
Trong lòng Lâm Giai Tư nhảy dựng, cất giọng mềm mại chào hỏi: "Chào tiền bối."
Mạc Trọng Đan: "Ảnh chụp của tôi và cô ấy?"
Lâm Giai Tư khựng lại, nhanh chóng lắc đầu: "Tiền bối nghe lầm rồi."
Mạc Trọng Đan không thèm để ý, liếc nhìn người đại diện đằng sau cô ta một cái rồi nói: "Thông minh thì mau chóng đưa toàn bộ ảnh chụp ra đây, những tấm ảnh đã đăng tải thì xoá sạch. Đương nhiên, cô có thể lựa chọn tiếp tục làm."
Dứt lời, Mạc Trọng Đan đi qua một bên.
Lâm Giai Tư lúng túng ra khỏi phòng, ngay cả liếc mắt cũng không dám mà định chạy đi. Mới chạy được hai bước, cô ta lại nghe thấy Mạc Trọng Đan mở miệng: "Nguyễn Thanh không đủ năng lực tìm được đoạn video đó, có lẽ cô nên ngẫm lại xem có đắc tội người nào khác không."
Lâm Giai Tư sửng sốt, quay đầu lại nhìn về phía anh, ánh mắt Mạc Trọng Đan thâm trầm và lạnh lẽo.
Lâm Giai Tư không dám nhìn nữa, vội vàng chạy đi.
Lại Bác Vũ nhíu mày hỏi: "Không đuổi theo sao?"
Mạc Trọng Đan lắc đầu: "Cô ta sẽ mang ảnh chụp tới đây."
Lại Bác Vũ nhún vai nói: "Tốt rồi! Vậy bây giờ làm gì tiếp theo?"
Mạc Trọng Đan sửng sốt, quay đầu thấy vẻ mặt nghi hoặc của Nguyễn Thanh bên trong, thần sắc trên mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-moi-la-moi-tinh-dau-cua-anh-de/1733298/chuong-24-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.