Cảnh diễn đêm nay là một cảnh võ thuật, một đám người đuổi giết nam chính Ân Diệp, nam chính ngã xuống vách núi, từ đây chính tà đối lập với nhau.
Cảnh diễn của Nguyễn Thanh hôm nay cũng rất quan trọng, là một cảnh tình cảm rất khó khống chế.
Đợi mọi người ăn cơm xong, Tào Vĩnh Lượng lại gọi mọi người đi chuẩn bị, sau đó bắt đầu giúp Ân Diệp nhập diễn.
Tào Vĩnh Lượng kéo Mạc Trọng Đan tới một bên để giảng diễn, một bên chỉ vị trí đứng cho anh.
Nguyễn Thanh lật xem kịch bản, cảnh diễn này rất quan trọng với cô, vì vậy trong lòng cô phải nắm chắc.
Mọi người nhanh chóng chuẩn bị xong bắt đầu quay, Nguyễn Thanh mang kiếm của mình đi theo diễn viên quần chúng, Mạc Trọng Đan đứng ở đối diện, ánh mắt anh lướt qua đám người nhìn về phía Nguyễn Thanh.
"Action." Bảng phân cảnh gõ xuống, mang theo một tiếng vang thanh thúy.
Vẻ mặt mọi người nhanh chóng trở nên nghiêm túc, nam chính Ân Diệp đứng một bên, đám binh sĩ chính nghĩa đứng ở bên kia, ranh giới thực rõ ràng.
"Ân Diệp, ngươi đừng chống cự nữa! Xét thấy người là đệ tử của Bành lão, Tuyên Lăng ta có thể tha cho ngươi một mạng." Giọng nói của chưởng môn cực kỳ uy nghiêm.
Mà "Ân Diệp" lại phảng phất như chưa nghe thấy, tầm mắt hắn dừng lại trên người "Vương Phỉ Nhi" đứng sau mấy chưởng môn, ánh mắt vừa thâm tình lại bi thương.
"Tà không thắng được chính, ngươi tu luyện tà thuật, không sợ sẽ làm Bành lão thất vọng vì đã cưu mang ngươi sao?"
"Ân Diệp" ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-moi-la-moi-tinh-dau-cua-anh-de/1733295/chuong-23-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.