Edit | Beta: Cẩm Anh.
Bởi vậy, Lâm Giai Tư hiểu mình chỉ là người lót đường của đoàn phim, đối với Nguyễn Thanh vẫn thật tôn kính.
Hảo cảm của Nguyễn Thanh với cô ấy ngay lập tức tăng lên, không ngờ sau chuyện sáng nay, mọi người đều không quá vui vẻ đi đến nói chuyện với cô, chỉ có Lâm Giai Tư là chạy đến tận nơi chào hỏi với cô như vậy.
Nguyễn Thanh cảm động.
Mạc Trọng Đan ngồi bên ngoài đột nhiên nhíu mày hỏi Lại Bác Vũ: "Có phải cô ấy rất thích Lâm Giai Tư không?"
Lại Bác Vũ ừ một tiếng nói: "Đã nhận ra, thật ra tính tình cô ấy rất thẳng thắn, thích hay không thích đều viết rõ lên trên mặt."
Mạc Trọng Đan quay đầu nhìn Lại Bác Vũ hỏi: "Vì sao?"
Lại Bác Vũ kỳ quái: "Vì sao cái gì cơ?"
"Tôi đã tìm hiểu rồi, căn bản cô ấy không quen biết Lâm Giai Tư, tại sao lại có thiện cảm với Lâm Giai Tư được?" Mạc Trọng Đan không phục, như vậy không công bằng.
Lại Bác Vũ phụt cười: "Ảnh đế đại nhân của tôi ơi! Tình bạn giữa phụ nữ chính là không thể hiểu được, tôi cũng không có cách."
Mạc Trọng Đan không để ý đến anh ta, anh nhìn về phía Nguyễn Thanh và Lâm Giai Tư, xác định cũng không phải là không thể hiểu nổi. Chắc chắn Lâm Giai Tư đã làm gì đó mới có thể lấy được thiện cảm từ cô, anh cần phải khiêm tốn học tập.
Vì vậy, khi thấy Nguyễn Thanh đi về phía mình, Mạc Trọng Đan đã đến chỗ cô trước. Anh muốn lấy được thiện cảm!!!
Thật ra có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-moi-la-moi-tinh-dau-cua-anh-de/1733289/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.