Diệp Chỉ Khê vội vàng lùi ra sau vài bước, kéo giãn khoảng cách giữa cô và Dung Khả.
Lúc này cô cũng mới thấy rõ, Dung Khả còn đang ôm một xấp tài liệu rất dày: "Rất xin lỗi cậu, mình không cố ý."
Cô mím chặt môi, sắc mặt cũng vì quá căng thẳng mà trở nên hơi đỏ.
Không biết đã qua bao lâu, ngay lúc cô cho rằng cậu sẽ không để ý đến cô, thì một giọng nói nhàn nhạt lại vang lên tiếng trả lời: "Là do tôi."
Dung Khả quay người rời đi, hình bóng mặc đồng phục đen trắng rất nhanh đã mất tăm nơi cuối hành lang.
Xảy ra khoảng thời gian gián đoạn này, bánh kem trong tay Diệp Chỉ Khê cũng không trả lại được nữa, nên cô chỉ đành cầm túi đứng ở đó luôn.
Không lâu sau, ba Diệp đã đi ra, còn có hiệu trưởng Diệu Hoa đi phía sau: "Bạn học Diệp Chỉ Khê, lát nữa chủ nhiệm lớp sẽ đưa em về lớp, được chứ?"
"Được ạ." Diệp Chỉ Khê ngoan ngoãn gật đầu.
Ba Diệp nghe được câu trả lời của cô, quả tim treo lơ lửng cũng bình tĩnh hơn chút. Mắt ông nhìn xuống, thấy được bánh kem trong tay con gái: "Đây là...?"
"Một bạn nam cho con ạ." Diệp Chỉ Khê nói rõ tất cả mọi chuyện, "Hình như cậu ấy có quen anh trai."
Ba Diệp cũng không nghĩ nhiều, đưa bàn tay to lên âu yếm xoa xoa đầu cô, ngữ khí vui mừng: "Xem ra ở trường học Khê Khê cũng có bạn rồi nha."
Diệp Chỉ Khê chớp mắt, bừng tỉnh đại ngộ, khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-moi-la-anh-trang-sang-cua-hoc-than-co-chap/2992022/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.