Núi Thành Đãng là nơi dã ngoại có phong cảnh vô cùng đẹp nằm ở ngoại ô thành phố Thanh Thủy, non xanh nước biếc, rất thích hợp làm điểm hẹn hò cho những đôi tình nhân.
Nhưng mà hôm nay không phải là cuối tuần nên người đến đây cũng rất ít, bây giờ trời cũng nhá nhem, ánh nắng chiều trải dài khắp ngọn núi, soi rọi thêm những cảnh đẹp khác.
Khi đám Vương Thành đến nơi thì hội chị em của Hà Hiểu Nghiên cũng đến gần đủ rồi, có điều họ đã leo lên một khu đất trống ở sườn núi trước, đất bằng phẳng, phong cảnh ngất ngây, thích hợp để cắm trại ngoài trời.
“Nhóm của Bội Bội đã leo được nửa sườn núi rồi, chúng ta cũng nên nhanh chóng đuổi theo thôi!” Sau khi Hà Hiểu Nghiên nhận được tin nhắn, cô nhanh chóng lấy hết hành lý trong cốp xe xuống.
Nhưng có vài cái hành lý hơi nặng, chỉ có thể để cho Vương Thành và Lâm Tĩnh Nhã lấy ra.
Lâm Tĩnh Nhã là người từng luyện võ, sức lực có khi còn mạnh hơn cả tên con trai như Vương Thành, thoắt cái đã cầm hết những món đồ ở trong cốp xe trong tay.
“Chà, Lâm Tĩnh Nhã lợi hại quá ta.” Hà Hiểu Nghiên há hốc mồm kinh ngạc, không ngờ rằng sức lực của một đứa con gái mà lại có thể mạnh tới như vậy.
Vương Thành nhìn thấy chỗ này không nhịn được mà thì thầm nhắc nhở.
“Nhớ che giấu bản thân cho kĩ.”
Nếu để cho Lâm Tĩnh Nhã tay xách nách mang đống hành lý này đi lên, một khi lên đến lưng chừng núi, bị đám chị em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-lai-giau-den-vay/424016/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.