Sự xuất hiện của đại sư khiến cho sức nóng của buổi triển lãm đạt đến đỉnh điểm. Phải biết rằng Viên đại sư không phải ai cũng mời tới được. Lần này ông Hà phải dùng rất nhiều tiền mới mời được ông ấy đến.
Trừ việc nhờ ông giám định hai bức “Giang đình đàm cổ đồ” ra thì trong khu vực triển lãm còn một số đồ vật cần đại sư giám định.
“ Viên đại sư tới rồi, Vương Thành chúng ta mau đi xem thôi!” Hà Hiểu Nghiên không nhịn nổi sự tò mò cũng muốn xem thử xem đại sư giám định đồ cổ hàng đầu được giới đồ cổ thành phố Thanh Thủy như thế nào.
“ Đợi một lúc nữa hãy đi, bây giờ nhiều người lắm dễ bị xô đẩy.” Vương Thành thật sự không quá quan tâm lắm với việc đi gặp Viên Sùng, anh muốn gặp ông ta thì lúc nào mời đến là được. Còn bây giờ đông người quá, Vương Thành sợ sẽ xô ngã Hà Hiểu Nghiên làm cô bị thương.
“ Vậy bọn mình ra bên ngoài đứng đi!” Hà Hiểu Nghiên kéo tay Vương Thành ra, chỉ sợ người đông quá sẽ bị lạc mất anh.
Đứng ở vòng ngoài thì Vương Thành phải hơi nhón chân mới nhìn thấy được Viên Sùng đang được mọi người vây quanh tiến vào, anh nhìn thấy Viên Sùng mặc một thân thanh sam dài, mái đầu hoa râm, ánh mắt sáng ngời.
“ Viên đại sư, ngài cuối cùng cũng tới rồi.” Hà Thịnh, Hà lão gia nhiệt tình chào đón ông, tay bắt mặt mừng tâm trạng cũng rất hưng phấn.
“ Lời mời của giáo sư Hà thì tôi sao dám không đến. Huống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-lai-giau-den-vay/424008/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.