Môi của Cố Tông thật nóng.
Thân phận ở thế giới này là diễn viên, trong đầu Tịch Dã có rất nhiều đoạn ngắn ký ức về cảnh hôn môi, kinh nghiệm của y lẽ ra phải phong phú, thành thạo, nhưng hiện tại không cái nào dùng được cả, thậm chí còn quên phải đẩy người nọ ra.
Trong phòng bệnh, hơi thở của thiếu niên cùng là mùi hương bạc hà giống y, một chạm tựa như chuồn chuồn lướt nước, nóng bỏng, sạch sẽ, cả dáng vẻ hoảng loạn do sau một lúc vẫn chưa nhận được đáp lại, đều không hề khiến người sinh ra bất kỳ sự phản cảm nào.
"Râu."
Bàn tay muốn tránh thoát vừa muốn động liền dừng lại, Tịch Dã ngước mắt lên, dùng ánh mắt ra hiệu đối phương lùi lại, vốn định nói đây chỉ là hiểu lầm, nhưng lời ra khỏi miệng lại thành câu oán giận mơ hồ: "Nhột quá."
Thân thể của thiếu niên rất tốt, hai ngày nay không có tâm tình chăm sóc, trên cằm quả nhiên đã mọc lên vài sợi râu cưng cứng, rõ ràng là đang ghét bỏ, nhưng Cố Tông một giây trước còn uể oải tâm tình đã lại nở hoa, do thanh niên phát ra âm thanh khi hắn vẫn chưa hoàn toàn lùi lại, môi chạm môi, dù lạnh lẽo đến đâu vẫn có thể cọ đến ấm áp.
Rửa mặt cạo râu bằng tốc độ nhanh nhất trong đời, thiếu niên từ phòng vệ sinh đi ra, tóc mái còn hơi ướt, quy củ ngồi xuống bên mép giường, nhắm mắt lại, bày ra một tư thế muốn được hôn môi.
___ Làm nũng quá giỏi.
Tịch Dã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-la-my-cuong-tham/2697942/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.