Tịch Dã cảm thấy bản thân có lẽ bị điên rồi.
Nếu không, y làm sao lại có thể hôn Cố Tông một lần nữa. Dù biết rõ điều này có thể sẽ khiến cho sự tình càng vô pháp vãn hồi.
Kinh hỉ đến bất ngờ không kịp phòng ngừa, lần này Cố Tông học ngoan, khi thanh niên cúi người áp sát tới, hắn phối hợp ngửa ra sau, hoàn toàn nhường quyền chủ động cho đối phương.
Ham muốn chinh phục là bản chất sinh ra đã có sẵn của con người, ngay cả Tịch Dã cũng không ngoại lệ.
Cố Tông tuy cao lớn lại anh tuấn, nhưng giờ phút này lại an phận mặc y tùy ý hôn, thậm chí còn rất phối hợp, sợ y mệt nên dùng tay đỡ lấy eo y.
Kết thành một sợi chỉ bạc.
Lại bị hai người lưu luyến không rời cắt đứt rồi chảy xuống.
Tịch Dã hít sâu một hơi, nghiêng người, trán dựa trên bả vai Cố Tông.
Hơi thở nóng bỏng của thiếu niên phả vào bên tai y, chần chờ, mang theo một chút không xác định: "Anh ơi, anh..."
Tịch Dã: "Im lặng."
"Em chỉ là muốn nói tai của anh đỏ lên thôi," thức thời mà thay đổi đề tài, Cố Tông cười, nhịn không được hôn lên vành tai đang ửng hồng ẩn dưới mái tóc đen, "Thật đáng yêu."
Đáng yêu cực kỳ.
Khác với chính mình, Cố Tông tuyệt đối là khách quen của phòng tập thể thao, trên ống kính nhìn gầy, nhưng dưới lớp quần áo lại là một tầng cơ bắp rắn chắc, khi cười rộ lên lồng ngực chấn động, liền càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-la-my-cuong-tham/2697938/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.