Cuộc điện thoại này của Nguyễn Ôn Hoành, xem như xác nhận suy đoán của Trần Thiên Khanh.
Nếu Lục Chính Phi đã bị ba mẹ gã nhốt lại, như vậy cuộc hẹn đi du lịch của hai người đương nhiên cũng phải huỷ bỏ.
Có điều tuy rằng không thể cùng đi với Lục Chính Phi, Trần Thiên Khanh vẫn có thể đi một mình.
Ngày thứ ba đầu năm mới, con của Trần Thanh Ngọc, Trần Liệu trở về.
Vào những ngày tết, vé xe lửa khá khó mua, với Trần Liệu đi làm chưa được vài năm mà nói, về nhà có đôi khi là một việc xa xỉ.
Trần Thiên Khanh đối với người anh họ này có chút ấn tượng. Vì đời trước sau khi cha mẹ của Trần Thiên Khanh mất, hậu sự của họ là do người thanh niên này lo liệu. Trần Liệu không biết quan hệ giữa Lục Chính Phi và Trần Thiên Khanh. Khi Lục Chính Phi cho người đến, Trần Liệu đã trực tiếp đòi hai trăm vạn, còn nói rằng chỉ cần đưa nhiều tiền, sẽ không truy cứu tên tài xế đã gây ra cái chết của cha mẹ Trần Thiên Khanh. Lúc ấy, Lục Chính Phi bởi vì chuyện của Trần Thiên Khanh mà bị nháo đến sứt đầu mẻ trán, căn bản không có kiên nhẫn đàm phán với Trần Liệu. Tuy rằng gã không trực tiếp gây ra cái chết của cha mẹ Trần Thiên Khanh, nhưng nếu họ không phải vì chuyện của Trần Thiên Khanh mà vội vội vàng vàng đến thành phố A, cũng sẽ không gặp tai nạn trên đường cao tốc.
Người nhà Trần Thiên Khanh chia hai trăm vạn kia như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-la-ke-dien/2994028/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.