Sau một lúc trở về nhà, Long Vũ xuống xe của quản lý. /Cốp/ tiếng cửa xe mà anh đóng lại vào. Anh quay lại mà cũng khẽ nhìn quản lý cũng chỉ đưa tay ra mà chào nhẹ. Quản lý thấy vậy cũng chỉ đành cúi đầu xuống. Anh nhìn quản lý làm vậy cũng hiểu ý của ông mà chỉ quay lại lặng lẽ rời đi.
Long Vũ mở cổng ra được một lúc cuối cùng cũng đã mở được. Bởi cổng được làm bằng những chất liệu quý hiếm, tuy vậy nhưng anh lại cảm thấy nó nặng đến vô cùng. Mãi một lúc anh mới mở ra được bằng sức mình. Anh mở ra được cổng ra mà vào trong căn biệt thự ở sân, hai tay để ở đầu gối mà cứ thở hồng hộc. Mồ hôi ở trên trán càng rơi ra đến nỗi ướt đẫm cả áo đằng sau. Anh biết vậy nên cũng chẳng làm gì được đành phải đi vào bên trong.
/Két/ tiếng mở cửa của anh làm thu hút tới Nhiên Ly và Trạch Hiên. Hai người bọn họ đang ngồi ở trên chiếc ghế sofa giữa nhà nhưng cũng chỉ gần giữa thôi. Bọn họ ngồi ở bên trái, một người ngồi ghế đơn người còn lại ngồi ghế dài trên ghế sofa dài. Nhiên Ly không biết ai là người mở cửa khiến cho người hầu ở bên cạnh đang đắp mặt nạ cho bà ta đành phải rời đi. Bất thời bà ta tức lem liền hét toáng
-"Ai dám tự tiện vào đây hả?"
Long Vũ đi vào bên trong với dáng vẻ nghiêm túc nhưng mồ hôi trên áo càng rơi ra khiến cho anh càng ướt đẫm hơn nhiều.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-la-dai-thieu-gia/2801133/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.