Nghĩ vậy Như Tịnh ngất lịm đi xuống dưới đất. Nhân viên đang đẩy xe bệnh nhân nhìn thấy cô đã ngất lịm đi ở dưới đất. Nhân viên hốt hoảng mà chạy ra chỗ Như Tịnh
-"Không xong rồi, cô ấy dường như đã ngất đi!"
-"Tốt nhất nên đưa cô ấy vào trong đi!"
Một người khác đưa tay ra mà lặng lẽ đưa cô vào bên trong. Còn người kia liền ra chỗ Long Vũ mà đưa anh lên trên xe đẩy bệnh nhân. Vết máu đã dính liền trên ghế đá, bọn họ nhìn thấy cũng chẳng nói gì cả mà chỉ nghĩ:
-'Chưa gì đã như vậy, đành phải thay lại cái ghế đá khác rồi.'
Bọn họ đẩy xe vào trong bệnh viện mà bảo vệ ở bên trong đóng cửa vào. Bên trên là một người cầm đầu còn ở dưới là hai người.
-"Nhanh lên, nhanh lên đưa cậu ta vào trong phòng cấp cứu đi!"
Bọn họ đưa anh vào trong phòng cấp cứu, không khí càng trở nên im ắng hơn chẳng còn ai cả. Như Tịnh được nhân viên đưa vào trong phòng bệnh nhân nằm trên giường y tá. Cô dường như đã mặt hết sức lực bởi cô đã đưa anh từ quán bar phải hơn 60 km nên giờ mệt nhoài mà ngủ thiếp đi đến tận sáng.
Còn ở chỗ Sở Hạo ông về nhà một lúc sau Nhiên Ly và Trạch Hiên cũng đã về đến nơi. Hai người kia lên trên phòng mà ngủ trước để lại ông ở dưới đó một mình. Sở Hạo ngồi xuống ghế sofa vừa đợi anh mà vừa nhìn đồng hồ.
Một lúc đã hơn mười hai giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-la-dai-thieu-gia/2801111/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.