🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bởi vậy mới nói chỉ nghĩ đến sức mình là đàn ông thì mới làm chứ có nghĩ đến hậu quả đâu. Anh biết là mình bị vậy nên khó mà ngồi dậy được nên đành phải nằm vậy.



-'Người nào đã đưa mình đến đây? Không lẽ là Như Tịnh sao?'



Long Vũ nghĩ chỉ có mình cô chứ không ai khác bởi cô là người đã cứu anh lúc anh bị đâm. Vì cố gắng mà bọn côn đồ đâm anh, anh đã nhìn người đã đưa anh đến đây là Như Tịnh. Vì vậy nên anh đành phải nằm im ở đó.



Còn ở chỗ Sở Hạo khi về đến nhà Nhiên Ly và Trạch Hiên đang ngồi ở ghế sofa. Bà ta thấy ông về quay ra nhìn Trạch Hiên và ra hiệu hãy lắm bộ mặt đáng thương. Hắn nhìn thấy bà ta biết là ra hiệu mình để ông không nghi ngờ nên gật đầu, bà ta nhìn thấy biết là hắn đồng ý nên bắt đầu khóc lóc.



-"Hức hức, khổ thân Long Vũ quá... thằng bé vậy mà đã phải nằm ở bệnh viện không biết ai đã đâm vào thằng bé nữa..."



Nhiên Ly vừa khóc mà cầm khăn tay khẽ lau đi. Thật ra bà ta không khóc mà chỉ lấy dầu gió bôi nhẹ lên để Sở Hạo nghĩ là bà ta quan tâm tới Long Vũ. Trạch Hiên nhìn vậy mà sắc mặt thoáng qua ngạc nhiên thêm vào là ngơ ngác.



-'Ui trời, mẹ mình làm quá vậy?'



Hắn nghĩ bà ta chỉ gào thét lên thôi ai ngờ lại dùng tuyệt chiêu "nước mắt cá sấu" như vậy? Trạch Hiên không làm gì được đành lặng lẽ đi ra

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-toi-la-dai-thieu-gia/2801104/chuong-52.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hóa Ra Tôi Là Đại Thiếu Gia
Chương 52: Vẫn Còn Chưa Tin.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.