Editor: Vện
Đồng tử Ân Trì giãn to.
Hắn nhìn ánh mắt sáng trong tỉnh táo của Mạnh Trần, không dám tin vào sự thật trước mắt…
Mạnh Trần chẳng những không bị ảnh hưởng bởi hương Tiêu Cốt Phệ Tâm, mà còn lợi dụng nó để tạo ảo giác khống chế hắn!
“Không… không thể nào!” Mặt Ân Trì trắng bệch, lắc đầu nguầy nguậy, “Tại sao huynh không bị gì cả? Tại sao?!”
Tại sao?
Mạnh Trần cụp mắt, căm ghét nhìn cây nhang trong tay.
Bởi vì y đã bị thứ hương này tra tấn cả trăm lần rồi.
Kiếp trước, sau khi tàn phế, Ân Trì từng cho y dùng hương Tiêu Cốt Phệ Tâm. Y bị kéo về những tháng ngày tăm tối khổ sở, thời điểm y lạnh lẽo, đói khát, đau đớn, sợ hãi nhất, Ân Trì xuất hiện như một vị thần, cứu y thoát khỏi bể khổ.
Dần dần, y thật sự không phân biệt được thật và ảo, lúc không bị hương Tiêu Cốt Phệ Tâm chi phối, y cũng không bài xích Ân Trì.
Ân Trì tưởng y đã hoàn toàn bị thuần phục nên tạm ngừng sử dụng hương Tiêu Cốt Phệ Tâm, hai ba ngày sau, y tỉnh táo trở lại.
Nhận ra mình đã trải qua những gì, y bắt đầu nản lòng thoái chí. Điều đáng sợ nhất không phải tu vi bị phế, mà là y đang bị thuần hóa như súc vật, bị người khác điều khiển ý thức, biến thành con rối không có linh hồn.
Sống như vậy, thà chết còn hơn.
Sự việc này là đả kích nặng nề, giẫm nát tôn nghiêm của y, lúc không có người trông coi, y đã dùng mảnh ngói cắt cổ, nếu Bùi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-su-de-phan-dien-yeu-tham-ta/1028257/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.