Editor: Vện
Ba ngày sau, bí cảnh Thái Huyền chính thức mở cửa.
Kỳ ngộ và nguy hiểm thường tồn tại song song, nên phần đông đệ tử chọn cách lập đội vào bí cảnh, lỡ có gặp tình huống bất ngờ còn có thể hỗ trợ lẫn nhau. Hiện tại, một đội mười người đang thám hiểm bí cảnh.
“Trước khi vào ta nghe trưởng lão nói, để giảm tỉ lệ thương vong, các trưởng lão đã đánh dấu cấp độ nguy hiểm lên từng khu vực.” Một đệ tử vừa đi vừa nói, “Xanh lá là mức độ nguy hiểm thấp nhất, cảnh Trúc Cơ vào được. Màu cam là vùng nguy hiểm cao, cảnh Kim Đan có thể vào. Màu đỏ là cực kỳ nguy hiểm, đệ tử Kim Đan tầng cao đi thành nhóm hoặc đệ tử Nguyên Anh mới có thể vào. Còn màu đen… các trưởng lão nói muốn sống thì chớ có bén mảng đến.”
Một người khác sợ líu lưỡi, “Vậy là tu vi phải từ Nguyên Anh tầng cao trở lên mới có thể vào khu vực màu đen à?”
“Đúng thế, dù là ba vị sư huynh Thiên Cực Phong cũng không thể thám hiểm dễ dàng đâu.” Đệ tử ban đầu nói, “Đừng nghĩ nhiều thế, chúng ta đều là người mới, thành thật rèn luyện trong khu vực xanh lá là được rồi. Bí kíp hay công pháp gì đó cũng không quý bằng cái mạng mình.”
Những người khác ríu rít gật đầu, cũng có người cười bảo, “Đội chúng ta đông người, còn có Tiết Lãng, thử thăm dò khu vực màu cam cũng được mà.”
Đội thám hiểm này toàn là đệ tử mới vừa vào Thái Huyền Tông năm nay, trước đó từng xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-su-de-phan-dien-yeu-tham-ta/1028235/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.