“Nói! Tại sao đánh nhau?!”
Trong Chấp Pháp Đường, Phó Nghiêm quắc mắt nhìn hai đệ tử đang quỳ, chủ yếu là nhìn cái tên cao nhồng kia, ông ta vỗ bàn, “Nhất là ngươi đấy, Tiết Lãng! Lần trước ăn ba mươi roi còn nhẹ quá đúng không? Sẹo chưa mờ đã bắt đầu gây sự, rốt cuộc ngươi muốn gì?!”
Tiết Lãng quỳ thẳng lưng, đôi mắt bốc lửa, nghiến răng nghiến lợi nói, “Nó đáng đánh.”
“Ngươi!” Phó Nghiêm giận muốn ngã ngửa, “Đã đánh đồng môn rồi còn cãi lý? Vậy nói xem tại sao ngươi đánh người ta?”
Tiết Lãng im thin thít.
Phó Nghiêm đã ở Thái Huyền Tông rất nhiều năm mà chưa bao giờ gặp đệ tử nào lì lợm như hắn, huyệt Thái dương giật tanh tách, đành phải hỏi người còn lại, “Ngươi nói coi! Tại sao đánh nhau?”
Đồng Trọng thoạt nhìn te tua hơn Tiết Lãng nhiều, cái mặt bánh bao sưng húp chỗ xanh chỗ tím, vành mắt bầm đen, khóe môi rướm máu, so với bình thường cứ như hai người khác nhau, “Bẩm trưởng lão, là… là Tiết Lãng giật đồ của con, cũng là hắn chủ động đánh con trước!”
Phó Nghiêm tra hỏi Tiết Lãng, “Chuyện có đúng như nó nói không?”
Tiết Lãng im lặng, nhìn có vẻ cam chịu.
“Ta hỏi lại, rốt cuộc vì sao ngươi ra tay đánh Đồng Trọng?!”
Tiết Lãng không hé răng, Phó Nghiêm cạn sạch kiên nhẫn, quyết đoán hạ lệnh, “Nhốt vào phòng giam mười hai canh giờ, ngồi trong đó mà cảnh tỉnh!”
Phòng giam là nơi còn khủng khiếp hơn Tư Quá Nhai, tuy hoàn cảnh ở Tư Quá Nhai kham khổ nhưng vẫn có thể chịu đựng, còn trong phòng giam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-su-de-phan-dien-yeu-tham-ta/1028225/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.