Khi Lý Nhược Tư tỉnh dậy, người đầu tiên anh nhìn thấy là Dung Doãn Trinh.
Đây là một khách sạn nằm gần bãi biển ở Santa Monica. Tối hôm qua, anh uống say mèm, sở dĩ anh uống đến say mèm như vậy là vì Tiểu Vân đã nói cho anh biết một bí mật. Một bí mật về Tiểu Hoan. Mà bí mật đó đã khiến trái tim anh đau thắt lại, đau đến nỗi phải lạm dụng chất cồn để gây tê.
Trước khi say, Lý Nhược Tư đã gọi điện thoại cho Loan Hoan. Trong chút ý thức còn sót lại, anh nhớ Loan Hoan đã đưa anh tới đây. Trong lúc mơ hồ, nhìn thấy làn nước làm ướt quần áo Loan Hoan, lớp vải mỏng manh dán sát vào cơ thể cô, phô bày tất cả những đường cong đẹp đẽ và duyên dáng của cô. Làm sao mà người đàn ông kia lại dám…
Sau khi biết được bí mật đó, Lý Nhược Tư thề sẽ vĩnh viễn chôn sâu nó vào dưới đáy biển. Tiểu Hoan là một cô gái đầy kiêu ngạo, Lý Nhược Tư nghĩ một mình Tiểu Vân đã đủ khiến Tiểu Hoan thương tâm rồi, không thể lại có thêm một Lý Nhược Tư khiến cô ấy càng thương tâm hơn.
Anh có thể cho qua bí mật đó ư? Không, vĩnh viễn không, chỉ là xem ra anh không thể tiếp tục đợi được nữa.
Lý Nhược Tư bước xuống giường. Anh đi đến chỗ người đàn ông đang ngồi ở ban công kia. Sắc mặt người đàn ông có chút nhợt nhạt, gương mặt đang hướng ra biển. Nước biển vào lúc sáng sớm có màu xanh tươi sáng, sắc màu đẹp đẽ đó phản chiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-st-paul-khong-dau-thuong/730214/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.