“Dung Doãn Trinh, em đã hạ quyết tâm rất nhiều mới đến đây. Em muốn nói cho anh biết một câu chuyện cũ, chỉ mong anh bớt chút thời gian nghe xong câu chuyện của em.” Lý Nhược Vân nói với Dung Doãn Trinh: “Sau đó anh hãy quyết định có cho em cái ôm này hay không.”
Dung Doãn Trinh cảm thấy như bị cô gái trước mắt khiến tức cười, anh nhìn thoáng qua sắc trời, lạnh nhạt đáp: “Lý Nhược Vân, tôi đề nghị cô xoay người sang chỗ khác, cứ đi thẳng đến đường lớn, tùy tiện hỏi lấy một người, khẳng định là người đó sẽ nói cho cô biết số đường dây nóng của radio Los Angeles giữa khuya là bao nhiêu. Cô chỉ cần gọi điện thoại, sẽ có cả ngàn vạn người vui lòng nghe cô kể chuyện xưa, có lẽ, những người đó còn có thể cho cô vài lời khuyên, mà tôi, không biết số điện thoại đường dây nóng giữa khuya là bao nhiêu, lại là loại người rất keo kiệt trên phương diện tình cảm, cho nên. . .”
“Dung Doãn Trinh!” Lý Nhược Vân lớn tiếng kêu lên, đôi mắt đen trắng rõ ràng mở to dõi theo anh: “Xin anh, Dung Doãn Trinh.”
Dung Doãn Trinh miễn cưỡng nuốt xuống mấy lời định nói, nhìn thoáng qua đồng hồ: “Được, cho cô 15’.”
Bàn tay đang nắm chặt nhanh chóng buông lỏng, Lý Nhược Vân kéo kéo quần áo trên người, cúi mặt xuống không dám nhìn tới anh.
“Dung Doãn Trinh, em cảm thấy hôm nay mình mặc quần áo rất xinh đẹp, anh có thấy như vậy không?”
Dung Doãn Trinh không trả lời cô, chỉ lẳng lặng nhìn lại, nét mặt anh biểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-st-paul-khong-dau-thuong/730190/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.