Ngày hôm sau, Lục Tâm vừa đi làm liền gặp lại Ngô Văn Nhã và Ninh Vịnh Tuấn.
Cô cùng Lục Cảnh Hành đến công ty, lúc đang đợi thang máy thì gặp vợ chồng nhà họ Ninh.
Thoáng thấy trong ánh mắt Ngô Văn Nhã vụt qua chút cảm xúc kích động phức tạp, đôi mắt gần như tham lam nhìn cô, ánh mắt như lửa đỏ hừng hực nhìn không chút che đậy khiến Lục Cảnh Hành bất giác giữ chặt bờ vai nhỏ bé của cô, bất động thanh sắc kéo cô dựa sát vào người mình, đưa mắt nhìn phía hai người kia, khoé môi khách khí giương lên: "Ninh tiên sinh, Ninh phu nhân."
Ngô Văn Nhã cũng khẽ cười với anh: "Lục tiên sinh."
Ánh mắt dừng ở trên người Lục Tâm đứng bên cạnh anh: "Tâm Tâm......", giọng nói mơ hồ có chút nghẹn ngào thoát ra khỏi bờ môi.
Nụ cười trên mặt Lục Tâm cứng lại, nhưng vẫn khách khí chào hỏi bà ta: "Ninh phu nhân."
Ninh Vịnh Tuấn cũng nhìn cô, đưa mắt đánh giá cô từ đầu đến chân một lượt, khoé môi mấp máy, như muốn nói gì đó, cuối cùng lại hoá thành một câu đã nói rất nhiều lần: "Lục tiểu thư."
Lục Tâm cong môi cười cười coi như đáp lại, thấy cửa thang máy mở ra liền cùng Lục Cảnh Hành một trước một sau đi vào trong, Ninh Vịnh Tuấn, Ngô Văn Nhã cũng đi vào cùng, ấn số lên tầng cao nhất, sau đó quay đầu nhìn Lục Tâm, giọng nói khách sáo trước đây được thay bằng vẻ dịu dàng hơn, thậm chí có phần nhiệt tình: "Tâm... Tâm Tâm, ngại quá, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-nguoi-o-noi-nay/2469394/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.