"Được rồi." Giang Diệc Thành lạnh nhạt đáp: "Một người ở ngoài cảnh giới an toàn."
"Được."
Ninh Tư cúp điện thoại, thu lại nụ cười, tay nắm chặt điện thoại, do dự rất lâu mới bắt đầu run run ấn số gọi cho Lục Tâm, lại ngay khi vừa có tiếng "Tút...." đầu tiên đã vội vàng cúp máy.
Nhịp tim của Ninh Tư hiếm khi nào đập nhanh như lúc này, cho dù là khi đối mặt với Lục Cảnh Hành cũng chưa bao giờ như vậy. Không phải vì cô vừa mới hoảng sợ chạy trốn nên mới vậy mà bởi vì..... Cô không muốn nói cho Lục Tâm biết.
Chỉ cần Lục Tâm biến mất, chỉ cần Lục Tâm biến mất.....
Ninh Tư có thể liệt kê ra hàng trăm cái tốt khi mà Lục Tâm biến mất, việc lớn nhất chính là mọi người trong nhà sẽ lại coi cô như báu vật mà cưng chiều, và Lục Cảnh Hành.....cũng sẽ là của cô. Nếu cô và Lục Tâm đúng là chị em ruột thì ít nhất trên người cô cũng có phần nào đó có thể thu hút anh, miễn là Lục Tâm mất đi, cô sẽ có thể nhân cơ hội đó tiếp cận anh....
Ninh Tư chỉ cảm thấy ngực trái ngày càng co thắt dữ dội, tim đập càng lúc càng nhanh, cảm giác đó gần như đã nhấn chìm cô.
Cô quá chuyên tâm suy nghĩ đến nỗi khi điện thoại di động trong lòng bàn tay bất chợt vang lên, Ninh Tư đã bị giật mình, thất thanh kêu "A" một tiếng, điện thoại di động liền rơi xuống sàn xe.
Tài xế khó hiểu quay đầu nhìn cô: "Tiểu thư,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-nguoi-o-noi-nay/2469381/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.