Đúng là Tưởng Diên muốn mua túi xách cho Giang Nhược Kiều.
Lúc anh ta nhìn thấy chiếc túi xách đó ở cửa hàng thì lập tức kết luận là cô sẽ thích nó. Giá của chiếc túi đó ở cửa hàng chuyên doanh [*] phải hơn ba trăm nghìn tệ, đối với sinh viên mà nói, mức giá này đã vượt xa khả năng chấp nhận được.
[*] Cửa hàng chuyên doanh là cửa hàng phục vụ cho một thị trường bán lẻ cụ thể. Ví dụ như cửa hàng máy ảnh, nhà thuốc, nhân viên văn phòng phẩm và nhà sách. Nói cách khác, là một cửa hàng chuyên về một dòng sản phẩm. Cửa hàng chuyên doanh cạnh tranh với các loại cửa hàng khác như cửa hàng bách hóa, cửa hàng tổng hợp, siêu thị và cửa hàng đa dạng. Cửa hàng chuyên doanh là cửa hàng độc lập, không có chi nhánh.
Bình thường Tưởng Diên cũng có một công việc bán thời gian ở trường. Anh ta chơi game rất giỏi, nhờ sự giới thiệu của vài người bạn nên cũng kiếm được chút tiền từ việc luyện tập với mấy người chơi không tồi khác. Ngoài ra, anh ta còn gia nhập vào một công ty game. Hiện giờ anh ta không phải là người đưa ra quyết định, cũng không đủ trình độ để lên kế hoạch, trước mắt chỉ có thể làm việc ở một vị trí bình thường. Dù sao thì trình độ của anh ta còn quá thấp, lúc chơi game không thể lên được một kế hoạch rõ ràng, may mà anh ta vẫn còn trẻ, có được cơ hội này cũng rất tốt rồi.
Nếu như muốn có được thành tích thì phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-nam-than-cua-truong-la-bo-cua-con-toi/2512053/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.