“Sếp Lục, cậu có tình yêu rồi.”
Lục Dĩ Thành chợt phát hiện rằng, thì ra chính anh cũng có một mặt không muốn để cho người khác biết.
Tựa như giờ phút này vậy, anh không những không hề kích động mà ngược lại còn giữ được sự bình tĩnh như ngày thường để giải thích: “Không phải.”
Trước mắt, anh và Giang Nhược Kiều chỉ vừa mới quen biết, cũng chưa hề có va chạm gì vượt qua khoảng cách an toàn.
Hai người bọn họ chỉ cùng đưa cậu nhóc đi đến báo danh ở trường mầm non. Ngoại trừ lần đó ra thì số lần gặp nhau riêng tư giữa hai người không nhiều nhặn gì, phần lớn thời gian đều là anh đưa nhóc đến gửi ở chỗ cô.
Cũng bởi vì lý do này mà đối với Tưởng Diên, có thể xem là anh không thẹn với lòng.
Ngay cả khi đứa bé này từ tương lai xuyên thời gian mà đến đây.
Đến cuối cùng, rốt cuộc là tương lai đã xảy ra chuyện gì, tại sao anh và Giang Nhược Kiều lại ở bên nhau, anh không tài nào hiểu nổi. Nhưng anh dám khẳng định rằng, ở cái “tương lai” đó, anh tuyệt đối không làm ra loại chuyện tranh giành bạn gái với bạn thân của mình.
Trong lúc Tưởng Diên còn đang định trêu chọc thêm vài câu thì Lục Tư Nghiên lại đột ngột mở miệng: “Đây là đồ của mẹ cháu!”
Nhóc nói xong thì lập tức muốn đến lấy lại.
Đây là do mẹ nhóc không cẩn thận mà để lại đây.
Tưởng Diên ngẩn người, anh ta chợt phát hiện có lẽ bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoa-ra-nam-than-cua-truong-la-bo-cua-con-toi/2512014/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.